Đến khi tỉnh lại, ta đã bị gông cổ bỏ tù rồi.
Cái chỗ nha môn này ta đã từng nghe qua, không phải là dùng để giam giữ tội phạm đấy sao?
Hai tay ta bị khóa bằng một cái xích rất nặng, ta cố gắng giãy thoát, nha dịch bên ngoài nhà giam liếc ta một cái, cực kỳ khinh thường nhướng mày, vừa gặm chân gà vừa nói: “Đừng làm trò ngu ngốc, đó là Khóa Vạn Đỉnh được đúc từ hàn thiết ngàn năm và vàng nung chảy, bình thường chỉ dùng để giam trọng phạm võ nghệ cao cường, ngươi gặp may đấy.”
Ta mím miệng, cũng bày ra dáng vẻ rất khinh bỉ đáp lễ hắn, “Vinh hạnh thì vinh hạnh rồi, nhưng cho ta hỏi một câu, ta phạm vào tội gì mà các ngươi phải dùng trang bị cao cấp thế này để giam giữ ta?” Thật đúng là quá coi trọng ta rồi nha.
Mấy tên nha dịch nghe ta nói thế thì cười bò ra, “Biết thân biết phận đi, sáng mai Huyện lão gia thẩm tra ngươi là biết ngay ngươi phạm tội gì thôi mà.”
Đúng là kỳ quái, một lương dân năm tốt như ta, tam quan chính thống, không trộm cắp không lừa đảo, chuyện duy nhất được cho là tội trạng, chẳng qua chỉ là bao che cho tên hắc kim liệp đầu giết người không chớp mắt Tiểu Phượng Tiên kia, nhưng nói thật lòng, nếu có thể đưa hắn ra trước công lý thì ta đã sớm làm rồi, chẳng lẽ trong đầu Huyện thái gia này toàn là mỡ gà thôi sao?
Chân ta gập lại đã tê rần, vừa cáu lên liền ra sức duỗi ra, ai biết vừa vươn chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-cai-tay-nai/86999/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.