Đường nét hắn tuấn tú, làn môi mỏng, bình thường trừ lúc nói chuyện ăn cơm thì vẫn luôn duy trì một góc độ lạnh như băng, bây giờ nghe câu hỏi của ta lại nhếch lên một độ cong không nhỏ vô cùng kỳ diệu, làm như nghe được mẩu truyện tiếu lâm hài hước nhất trần gian, “Ta sẽ không giết ngươi.”
Đây là lần đầu tiên ta thấy hắn có biểu cảm rõ rệt như vậy, nhìn mà nổi hết cả da gà.
Trong ký ức, đã từng xảy ra một chuyện mà ta không tài nào lý giải nổi, Tiểu Ngưu Lang ăn roi vọt của trưởng vịnh mà lớn lên, da dày tới mức ngã từ nóc nhà xuống cũng có thể tạo ra một cái hố. Ta cảm thấy cách giáo dục đúng đắn không phải là dùng bạo lực, trưởng vịnh nghe ta nói thế cảm thấy chí phải, lần sau Tiểu Ngưu Lang lại mắc lỗi, trưởng vịnh liền dùng tình dùng lý để phân tích cho hắn hiểu. Ta vốn tưởng rằng mình làm được việc tốt, kết quả sau đó Tiểu Ngưu Lang uất ức suốt cả một tháng, lý do không ngờ là nhìn khuôn mặt hiền hòa giả tạo của trưởng vịnh quả thực còn đau khổ hơn bị quất cho một trận.
Giờ cuối cùng ta đã hiểu… Thế là ta lặng lẽ cầu nguyện trong lòng, cơ mặt của hắn vẫn nên bị liệt đi, nhìn hắn cười như thế quả thực còn đáng sợ hơn cả trông thấy con sói đói nhếch mép nhe răng nanh ra nữa.
Có điều nghe hắn nói thế, ta vẫn bất giác thở phào một hơi. Ta bứt rứt bất an là vì chẳng biết lúc nào sẽ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-cai-tay-nai/86997/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.