🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta đột nhiên sinh ra một thôi thúc, muốn bóp véo nhào nặn gương mặt xinh đẹp của nàng cho biến dạng…



Vậy là, ta bị người ta đem ra làm trò cười sao? Hai con người gian xảo này! Lại dám cười nhạo ta trắng trợn như thế!



Tần Sơ Ước thấy mặt ta đang kìm nén thì hơi nghiêng đầu, bàn tay quấn lụa trắng chuyên chú sàng thóc, trông càng thản nhiên tự đắc, “Cô nương có chuyện gì cứ hỏi, đừng ngại.”



Bản mặt đang tức giận phừng phừng của ta bị nàng chọc một cái, xì hơi xẹp lép. Ta nghĩ chán chê, cuối cùng vẫn tò mò hỏi: “Sao cô cứ đi theo ta mãi thế?”



Nàng nhíu mày, “Cứ tưởng là cô muốn hỏi ta lời đồn về A Thủ với ta cơ đấy.” Nàng rút một cây trâm từ trong ngực, ánh sáng lay động trong đôi mắt, “Không biết cô nương còn nhớ vật này không?”



Ta vừa nhìn đã trợn trừng mắt. Đây không phải là cây trâm vàng Phượng Ngậm Châu mà Từ Sinh giao cho ta đấy sao! Rõ ràng ta đặt nó ở trong sân nhà Từ Sinh rồi mà, sao lại lọt vào tay nàng nhỉ?



Nàng thấy ta kinh ngạc bèn cài cây trâm lên búi tóc lộn xộn của ta. Ta không cần nhìn cũng biết hình ảnh này nhất định rất kích thích, có thể tưởng tượng thành một lá cờ phiến cắm trong một ổ gà.



Tần Sơ Ước ghé sát vào ta, nhìn ta chằm chằm một chốc, sau đó mím môi cười.



Dáng vẻ của nàng luôn khiến người ta ngơ ngẩn, mày như núi xa, cười tựa hoa đào, giống như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-cai-tay-nai/1903964/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngươi Là Cái Tay Nải
Chương 43
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.