Tiếu Tiếu nhìn ta với vẻ không thể tin nổi, đôi mắt tròn to vô tội chớp chớp, ta nhìn mà không nhịn nổi trợn mắt khinh bỉ, thế quái nào lại có cảm giác ông chú đê tiện lừa bán bé gái ngây thơ thế này. Phen này ta quyết liều chết bảo vệ hắn, ta đỡ mấy lần hắn vẫn không chịu đứng dậy, cuối cùng ta kiệt sức, ngồi xổm ở một bên tiếp tục bới tung hòm thuốc của hắn, móc ra từng loại thuốc một, hỏi hắn dùng loại nào thì tốt.
Tiểu Phượng Tiên thở dài, “Ngươi ra ngoài đi.”
Ta móc một cái lọ trắng có đề nhãn “Té Ngã Bị Thương” ra, “Không muốn.”
Tiếu Tiếu dùng khuỷu tay huých huých ta, thấp giọng khuyên nhủ: “Hoa Hoa tổ tông à, mau ra ngoài đi, không thì thủ lĩnh sẽ nổi giận đó.”
Ta vẫn lắc đầu, “Không muốn, nhỡ hắn muốn giết ngươi thì làm thế nào?”
Giọng nói cứng ngắc của Tiểu Phượng Tiên dội xuống từ đỉnh đầu ta, “Nếu ngươi còn ở lì trong này, ta sẽ làm như ngươi mong muốn.”
Ta không tình nguyện đứng lên, chuyển lọ thuốc và băng gạc trong tay qua, “Vậy ngươi bôi thuốc cho hắn nhé?” Hành động này khiến cho Tiếu Tiếu sợ tới mức ho sù sụ, liên tục đưa mắt ra hiệu cho ta.
Tiểu Phượng Tiên nhíu mày, thấy ta kiên trì, vẻ cứng rắn trên mặt trở nên nhu hòa, xem chừng hắn không muốn dây dưa lằng nhằng với ta, nhận lấy lọ thuốc và băng gạc xong, hắn chẳng nói chẳng rằng ném ta ra ngoài.
Ta dán mặt vào cửa nghe động tĩnh, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-cai-tay-nai/1903955/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.