Thị vệ bên cạnh lập tức tiến tới, hung dữ quát chị ta: “Dã phụ to gan! Sao dám quấy nhiễu công chúa!” Nói xong túm người phụ nữ ra xa, một quan binh khác định ôm đứa con của chị ta lên, nhưng vừa tới gần nhìn thoáng qua liền sợ hãi rụt lùi vài bước.
“Là bệnh sốt ban đỏ!”
Lời vừa nói ra mọi người đều lấy đứa bé làm trung tâm dạt ra thành một vòng tròn.
Người phụ nữ đẩy gã quan binh đang lôi kéo mình ra, tiếp tục quỳ xuống khóc than: “Xin công chúa rủ lòng thương, đại phu đã không còn cách nào chữa được bệnh cho con dân phụ, nghe đồn ngài thiên phú dị bẩm, chỉ cần ngài đồng ý cầu phúc cho con dân phụ, con dân phụ nhất định có thể gặp dữ hóa lành mà khỏe lại!”
Bệnh sốt ban đỏ, là bệnh dịch mới bùng phát cuối tháng trước, những người nhiễm bệnh này toàn thân đỏ bừng, da nổi mẩn, sốt cao không hạ, lây lan cực nhanh. Những bệnh nhân tình trạng tốt còn có thể chữa trị, nếu bệnh đã nặng, chỉ trong một tháng sẽ mất mạng. Giờ nghe nói những người dân mắc bệnh đều bị nhốt trong một khe núi, quan binh canh gác, không cho ra ngoài để tránh bệnh dịch lây lan, nếu đến cuối vẫn không thể khống chế căn bệnh này, sẽ chôn sống những người dân đó.
Ta chẹp chẹp miệng, đứa trẻ nhỏ như thế đã nhiễm phải bệnh này, cũng thật đáng tiếc.
Thanh Giác công chúa vén tấm mành, gương mặt khẽ ngước lên, quả thật là dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-cai-tay-nai/1903945/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.