Vì Chung Nguyên chính thức trở thành bạn trai của tôi, theo thông lệlà phải mời cả ba con yêu quái phòng tôi đi ăn một bữa cơm ra mắt. Tôihỏi Chung Nguyên chọn địa điểm nào, anh suy nghĩ một chút, đáp: “LâmGiang Các được không?”
Tôi toát mồ hôi: “Hình như hơi đắt?”
Chung Nguyên thâm ý sâu xa nhìn tôi, cười gian: “Đầu Gỗ, mới đó mà đã giúp anh quản tiền à?”
Tôi … khụ khụ, đáng chết …
…
Buổi sáng tôi chỉ có một môn, học xong bỏ về phòng nằm ngủ thẳng cẳng tới chiều tối, sau khi dậy thì tập hợp Nhất Nhị Tứ cùng bên ChungNguyên, tám người cùng đi tới Lâm Giang Các.
Cả đám ngồi trong phòng, Lão Đại đi chợ, không biết xấu hổ gọi toànnhững món đắt tiền, thế mà trước đó bọn nó nói nào là giúp Chung Nguyêngiữ lại ít máu.
Lúc này người qua đường Giáp ở bên cạnh ủng hộ sĩ khí nó: “Các ngườiđẹp đừng khách khí nha, thằng Chung Nguyên này là phần tử tư sản ẩn núptrường kì trong giai cấp vô sản chúng ta đấy, đáng bị trừng phạt.”
Người qua đường Ất cũng hùa theo: “Đúng vậy, đúng vậy, tên này hoànhhành ngang ngược lắm, làm hại các bạn không phải một hai ngày, anhchính là một trong những nô dịch bị áp bức thường xuyên đây, hôm naygiúp bọn anh trả thù đi.”
Tôi yên lặng nhìn người qua dường Ất, sư huynh à, anh không phải một người …
Chung Nguyên tự nhiên kéo tay tôi, hình như tâm trạng đang rất vuivẻ, anh cười ha ha nói với mọi người: “Nếu khách khí với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297350/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.