Nói chung là vẻ ngoài của Chung Nguyên quá sức mị dân, hơn nữa hắnlại là người rất dễ hòa đồng, bởi vậy chẳng bao lâu, nữ đội trưởng thờitrung học của tôi đã ngồi cạnh hắn, cùng hắn nói chuyện trên trời dướiđất. Hai người bọn họ vừa nói vừa nhìn về phía tôi, tôi sợ tới mức gắprau cũng gắp không xong.
Quả nhiên, không qua mấy phút, nữ đội trưởng lôi kéo Chung Nguyên qua bàn của tôi, nói với mấy thầy cô: “Đây là bạn học của Mộc Đồng, ChungNguyên, hôm nay đi cùng Mộc Đồng tới.”
Tôi yên lặng nuốt nước miếng, có thiên tài mới đi cùng hắn đến.
Chung Nguyên cung kính cúi người, lễ phép chào hỏi. Sự thật chứngminh không ai nỡ cự tuyệt một người biết nịnh. Cô chủ nhiệm lớp tôi đánh giá Chung Nguyên một lượt xong liền kêu chủ quán mang thêm một cái ghếđể cạnh cô, mời Chung Nguyên ngồi xuống. Thế là môn sinh đắc ý tôi đâythành công bị chèn sang một bên.
Tôi bất mãn thấp giọng hỏi: “Sao ngươi tới đây?”
Chung Nguyên cúi đầu cười: “Nhàm chán, vô đây góp vui.”
Dẹp đi, ngươi có mà đến gây chuyện. Tôi lại hỏi: “Ngươi đến bằng cách nào? Trên xe ta không có thấy?”
Chung Nguyên: “Thuê xe”
Tôi đột nhiên nhớ ra, lúc chúng tôi đi đến đây, theo sau xe bus lúcnào cũng có một chiếc xe nhỏ màu đỏ, xe chúng tôi dừng nó cũng dừng, đinó cũng đi, lúc ấy tôi còn nói giỡn với Trương Húc, nói cái gì bây giờxe bus làm ăn phát đạt ghê, còn có xe đi theo hộ giá, không ngờ là thằng cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297336/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.