Đúng là tôi và anh Trương Húc có thể xem là thanh mai trúc mã, tốtxấu gì từ nhỏ đã lớn lên đi học cùng nhau, cũng có một đoạn giao tình,tuy không phải là tình yêu khắc cốt ghi tâm gì, nhưng cảm tình cách mạng nói chung là cũng có. Lúc học trung học tôi bắt đầu dậy thì, nội tiếttố phân bố tràn đầy, thế là chẳng biết thế nào nhìn thấy anh Trương Húcrất đẹp trai. Sau đó nghĩ lại, khi đó có lẽ cái mà tôi mong muốn khôngphải một người, mà là một đoạn tình cảm.
Sự tình sau đó phát triển không hay ho lắm, vốn dĩ tôi và anh ấy haiđứa trẻ vô tư tình chàng ý thiếp, lúc nào cũng muốn ở cạnh nhau. Nhưnganh ấy có một thế lực uy hiếp rất đáng sợ, mẹ của Trương Húc. Mẹ anh ấynói còn có uy hơn lời nói của thầy giáo, nhớ ngày đó trong trường học,khi hai chúng tôi đang nhen nhóm ngọn lửa mờ ám thì thầy giáo cũng cókhuyên bảo, nói một đống đạo lý tùm lum tà la gì đó, anh ấy hoàn toànchẳng bỏ vào tai. Đáng tiếc thay, về tới nhà bị mẹ giáo huấn cho mộttrận, anh chàng liền trở thành rùa rút đầu. Lúc đó tôi chỉ là một cô gái bé nhỏ đem hạt đậu tình đi gieo mà không kịp nở, còn có thể nói gì nữađây.
Thôi thì ráng chịu đựng, kiên nhẫn tới lúc đi học đại học để có thểgiải thoát … Đây là nguyên văn lời nói của anh Trương Húc. Tôi được nghe mấy lời này, trong lòng còn mơ mộng, sau khi thi đại học anh ấy sẽ thổlộ cùng tôi, lãng mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297335/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.