“Không ngờ lại kéo đến nhiều người như vậy,” trên đường phố, Dương Tú cũng đang dõi mắt nhìn đám ma tu cải trang đủ kiểu, giọng nói hạ thấp, “Ma giới e là sắp đại loạn.”
Bầu trời âm u, từng đám mây đen chầm chậm che khuất ánh tà dương, cơn mưa đen sắp trút xuống khiến người đi đường vội vã tìm chỗ tránh.
Tâm trạng Thời Yến nặng nề, khuôn mặt như bị phủ một lớp sương lạnh mỏng.
“Bên kia có một trà lâu, chúng ta vào tránh một chút.”
Dương Tú kéo tay hắn, lôi hắn đi về phía trà lâu, vừa đi vừa thấp giọng dặn dò:
“Thời đạo hữu, lần này chúng ta đến chỉ để thu thập tin tức, bất kể ma giới xảy ra chuyện gì, Đông Vực chúng ta đều không định nhúng tay vào. Cho nên mấy ngày này cứ làm người ngoài đứng nhìn, dù nghe thấy hay thấy được gì, cũng đừng dính vào.”
Tầng một trà lâu chật ních người, trong gian nhã phòng tầng hai, Sở Lạc nhìn thấy Dương Tú dẫn theo Thời Yến đi về phía bên này, khẽ tặc lưỡi một tiếng, lại ngẩng đầu nhìn lên trời.
“Sắp mưa rồi đấy.”
“Bọn họ đến rồi.” Nguyên Yếm đột nhiên cất tiếng.
“Hử?”
Lời vừa dứt, không khí xung quanh liền lạnh buốt, Sở Lạc cũng cảm nhận được sát khí hỗn loạn của ma tu đang ào ào kéo đến.
“A a a!”
“Cứu mạng——”
“Giữ vững! Giữ vững cổng thành! A——”
Những tiếng kêu thảm từ xa truyền đến gần, một gã thủ vệ bị đóng băng đến c.h.ế.t rơi xuống khoảng đất trống trước mặt Sở Lạc, vỡ tan như một khối băng.
Ngay sau đó, t.h.i t.h.ể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639156/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.