Trong lao ngục nuôi dưỡng hàn thai của Ân Băng giáo.
Từng luồng khói trắng cuồn cuộn trào ra từ bên trong, thoạt nhìn không khác nào có hỏa hoạn, nhưng cảm giác mang đến lại là hàn ý lạnh thấu xương.
Ngoài lao ngục, Trương Nhất Xuyên vừa vặn bẻ gãy cổ tên giáo đồ cuối cùng, sau đó liền nhận được truyền âm từ phía Sở Lạc.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
"Giải quyết xong rồi!"
Nghe vậy, Trương Nhất Xuyên không thèm để tâm đến đám m.á.u me chảy lênh láng xung quanh, ánh mắt nhìn về phía cửa lao ngục.
Chỉ thấy từ trong lớp khói trắng dày đặc, Nguyên Yếm bước ra, nửa bên mặt đã bị m.á.u tươi nhuộm đỏ, nhưng trong mắt lại lộ ra ý cười nhàn nhạt.
"Thời gian quá gấp, chỉ kịp g.i.ế.c mấy hàn thai có tuổi tác lớn nhất, nhưng thế là đủ rồi."
Ngay khi Sở Lạc bắt đầu ra tay với hàn thai đầu tiên, bọn họ cũng đã mở màn cuộc tàn sát trong Ân Băng giáo.
Sở Lạc phụ trách xử lý những kẻ bên ngoài, còn nơi giam giữ hàn thai kia lại là vùng cực hàn, chỉ có Nguyên Yếm mới có thể vào được mà không bị thương tổn bởi hàn khí.
Kế hoạch ban đầu là g.i.ế.c sạch toàn bộ hàn thai bên trong, chỉ để lại một kẻ yếu nhất, như thế khi Sở Lạc giải quyết xong bên kia, phần việc của bọn họ cũng sẽ nhẹ hơn đôi phần.
Giờ phút này, điều họ cần làm chính là chờ đợi hàn thai thứ hai bước ra.
Nếu Sở Lạc đã phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639154/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.