"Phi, còn ngụy biện, ngươi rõ ràng là không muốn nhìn ta g.i.ế.c người." Nguyên Yếm nhìn theo bóng Sở Lạc đang bỏ đi, vội thu lại bướm sát thủ, bước nhanh đuổi theo: "Giải thích cho ta rõ ràng!"
Sở Lạc lại càng bước nhanh hơn.
Cửa phòng đột nhiên khẽ hé, một người lách vào từ bên ngoài, mà Trương Dực Xuyên đang ngồi trước bàn đọc quyển Thần Mộng Tâm Kinh mí mắt cũng chẳng buồn nâng lên.
"Biết gõ cửa không đấy?"
"Chủ thượng, Nguyên trưởng lão thật đáng sợ."
"Đáng sợ à? Ta Không thấy vậy. Ngược lại là ngươi hơi lạ thường, hắn không nghi sai đâu."
Sở Lạc khép cửa lại, Nguyên Yếm phía sau cũng không còn đuổi theo nữa.
"Người ta có câu đàn bà lòng dạ mềm yếu, chắc ta cũng như thế." Nàng buột miệng đáp.
"Nói vậy cũng không sai. Nếu ta chưa từng thấy ngươi dùng cách lấy mạng một nghìn đổi lấy tổn thương tám trăm để g.i.ế.c c.h.ế.t Linh Lung của Vũ Điệp giáo, thì có khi ta đã tin rồi."
Nghe thế, Sở Lạc khẽ bật cười, bước đến gần.
"Hôm nay ta nghe Nguyên trưởng lão nói, đợi đến khi ma giới loạn thành một nồi cháo, những kẻ cần giết, những người muốn gặp sẽ từng bước hiện thân. Ta biết chủ thượng muốn lấy đầu của Sở Lạc và Sở Yên Nhiên, nhưng sau đó, cái người muốn gặp ấy... là ai vậy?"
Lời vừa dứt, Trương Dực Xuyên mới ngẩng đầu nhìn nàng, rồi đặt quyển sách trong tay xuống.
"Đừng đứng ngây ra đó, ngồi đi. Ngươi đoán xem người đó là ai?"
"Hội chúng ta luôn phái người đi tìm một nam tử tóc trắng áo đen, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639151/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.