Sở Lạc khựng lại một thoáng, nghi hoặc nhìn sang: " Cầu hôn thì có gì đáng xấu hổ?"
Nàng vừa dứt lời, thì trên lầu đã có một cô nương thò đầu ra. Thiếu nữ dung mạo xuất chúng, dù không tô điểm gì cũng vẫn xinh đẹp đến động lòng người.
Xem ra, nàng chính là cô nương Oanh Oanh mà Thiếu chủ Thần Mộng tông theo đuổi. Nhưng nhìn vẻ mặt nàng lúc đối mặt với Thiếu chủ rõ ràng không mấy dễ chịu.
Quả nhiên, Một chậu nước lạnh từ trên lầu dội thẳng xuống.
"Hôm trước là cô nương Song Song, hôm qua là cô nương Nguyệt Nhi, nếu ngươi cứ nhất định muốn cưới một người, thì chi bằng bỏ tiền ra mua luôn tòa Như Ngọc lâu này đi!" Cô nương Oanh Oanh quẳng luôn chậu nước, buông lời cay nghiệt xong thì quay lưng bước vào trong, còn tiện tay đóng sầm cửa sổ lại.
Thiếu chủ Thần Mộng tông, Giản Dật Phàm, quệt nước trên mặt, trông thất bại vô cùng. Trong tay hắn vẫn ôm bó ma hoa nở rực rỡ, lung linh động lòng người.
Sở Lạc vừa bênh hắn xong, giờ thì mắt đã trắng dã.
"Phì, cái đồ lăng nhăng!"
"Dù sao cũng là Thiếu chủ Thần Mộng tông mà," Nguyên Yếm cúi mắt, hạ giọng: "Cấm chế Thần Mộng tông tầng tầng lớp lớp, khó mà lẻn vào. Ta đi lấy đầu Oanh Oanh kia cho ngươi đội vào, ngươi chỉ cần dỗ ngọt Giản Dật Phàm vài câu, là chúng ta có thể tiến vào."
Dứt lời, hắn định hành động thì bị Sở Lạc trừng mắt kéo lại.
"Ngươi làm gì vậy?" Nguyên Yển khó hiểu nhìn nàng.
Sở Lạc chớp mắt giận dữ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639135/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.