Ma khí theo vết thương xộc vào cơ thể, sắc mặt Linh Lung lập tức biến đổi.
"Nhìn ngươi chỉ như một tiểu bối mới nhập ma, không ngờ lại mang theo ma khí cường hãn đến vậy. Xem ra bọn chúng đã dốc lòng bồi dưỡng ngươi." Linh Lung nắm chặt roi chín khúc, giật mạnh đầu roi có gắn lưỡi nhọn ra khỏi vai mình, kéo theo cả mảng m.á.u thịt. "Ta đổi ý rồi, có khi ngươi còn hữu dụng hơn cả con bé Sở Yên Nhiên kia."
"Vậy sao? Nếu thế thì ta nguyện làm con cờ trong tay tiền bối, với điều kiện ngươi phải g.i.ế.c ả trước mặt ta."
Sở Lạc mỉm cười, nhưng trong đáy mắt là sát ý lạnh lùng. Nàng lại xông về phía Linh Lung.
Con giao long trong túi đựng thương không ngừng truyền ma khí cho nàng, song so với việc tiếp sức, nó càng muốn tự mình xông ra giao đấu với Linh Lung. Lúc này trong túi, nó nhào lộn đến mức khiến Sở Lạc cũng thấy phiền.
Roi chín khúc trong tay nàng quất càng lúc càng nhanh, mỗi đòn đều mang theo khí thế của tu sĩ xuất khiếu kỳ. Linh Lung cũng không dám xem nhẹ, vung tay áo, thả ra từng đàn bướm tím lao về phía nàng.
Mỗi con bướm đều mang theo thuật mê thần trí, chỉ trong chớp mắt đã vây kín lấy Sở Lạc. Trong mắt nàng hiện lên vô số ảo ảnh, tất cả đều là thân hình của Linh Lung.
Hàng chục “Linh Lung” cùng lúc lao về phía nàng. Sở Lạc điên cuồng quất roi, đánh tan từng ảo ảnh. Những hình bóng bị đánh tan liền hóa thành bướm tím bay loạn. Dù chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639127/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.