"Ngươi cũng là người của Đoạt Linh Giáo?" Ánh mắt của Linh Lung quét qua phía Sở Lạc, dừng lại một chút nơi chiếc cổ trắng mịn của nàng, "Không đúng, ngươi chưa từng đổi đầu."
Sở Lạc lúc này cũng thu lại ánh mắt đang đặt trên người Thời Yến.
"Chẳng phải đang tìm cái đầu phù hợp hay sao, ta thấy cái đầu trên cổ ngươi cũng không tệ, có muốn suy nghĩ chút xem có nên tặng cho ta không?"
Đôi mắt Linh Lung híp lại, ánh nhìn càng thêm âm trầm.
"Khá lắm Khấu Hạ, mấy ngày nay không uổng công bồi dưỡng ngươi, đã bắt đầu có phong thái của người Đoạt Linh Giáo rồi." Trương Dực Xuyên chậm dãi bước ra phía sau "Dương Bình", ánh mắt đảo qua đám người của Vũ Điệp Giáo, cuối cùng dừng lại trên người Linh Lung: "Vậy thì hãy kiểm tra kết quả mấy ngày qua luyện tập."
Nghe thấy âm thanh quỷ dị quen thuộc ấy, sắc mặt Sở Yên Nhiên lập tức thay đổi: "Là ngươi!"
Linh Lung thấy vậy, trong mắt thoáng hiện sự kinh ngạc. Những kẻ mà Sở Yên Nhiên nhận ra trong Đoạt Linh Giáo không nhiều, có thể khiến nàng hoảng sợ đến mức này, chỉ có thể là... giáo chủ của Đoạt Linh Giáo!
Nếu thật sự là giáo chủ đích thân đến đây, cho dù là nàng cũng không phải đối thủ!
Chỉ trong chớp mắt, Linh Lung không do dự buông tay đang bóp cổ Nguyên Yếm ra, đồng thời nhanh như chớp vọt tới cạnh Sở Yên Nhiên, một tay túm lấy nàng, tay kia lôi theo Thời Yến.
"Rút lui!"
Mệnh lệnh vừa hạ xuống, tất cả người Vũ Điệp Giáo vội xông về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639126/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.