“Thì ra là vậy…” Sở Lạc khẽ gật đầu, trong lòng hiểu ra.
Nàng biết người mà giáo chủ của Đoạt Linh giáo đang truy tìm chính là Sở Yên Nhiên. Trước đó từng nghe nói bên cạnh nàng có một cường giả lạ mặt bảo hộ, không ngờ lại là dị vật từ Bỉnh Túc Lâm Chiểu thoát ra. Càng không ngờ, "lão cây già" kia cũng đã bị Trương Dực Xuyên hạ thủ.
Thu được tin tức mong muốn, Sở Lạc mới thong thả quay về bên cạnh Linh Yểm.
“Ngươi không thể an phận ở một nơi mà tĩnh dưỡng hay sao?” Linh Yểm lạnh nhạt nói, “Ta không g.i.ế.c ngươi, dưỡng thương xong tự sẽ rời đi.”
“Đừng vội thế,” Sở Lạc vừa đi vừa hạ giọng, “Tiện thể hỏi một câu, là ai mà khiến ngươi bị thương nặng thế? Là tên Tả Hoằng Thận kia à?”
Nghe vậy, Linh Yểm cười lạnh một tiếng: “Ngươi không biết sao?”
“Chuyện giữa các đại năng các ngươi, ta trước giờ vẫn chưa từng chạm tới.”
“Sau này cũng chẳng chạm tới được. Ngươi còn dám đi loanh quanh trong Ma giới, chi bằng sớm ngày quay về Đông Vực, còn sống thêm được mấy năm.”
Không bao lâu sau, có một giáo chúng đi tới, chặn đường nàng lại.
“Khởi bẩm, chủ thượng có lệnh triệu kiến Hạ cô nương, mời lập tức tới Minh Nguyệt động.”
“Vâng.”
Sở Lạc đáp một tiếng, cất bước tiến vào động phủ.
Trong Minh Nguyệt động, có một nam tử đang cầm kim tuyến ngưng từ ma khí, khâu lại đầu lâu vừa mới thu được. Trương Dực Xuyên thì ngồi một bên, thong dong ung dung.
“Trước tiên hồi giáo, sau đó quay lại bản bộ. Hừ, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639121/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.