“Nãy hắn đã cười, nghĩa là đã phạm hai điều luật. Lại thêm thân là đầu bếp mà thích lui tới chỗ xác thối hôi thối, dù là quỷ cảnh, cũng thấy kỳ. Hơn nữa, Dương gia là chủ tại nơi này, sao lại thuê kẻ dơ bẩn thế làm đầu bếp?”
Lời Tô Kỳ Mộc vừa dứt, một sinh vật lưng còng kéo xe xác rữa đi ngang qua, đổ hết lên núi xác rồi lặng lẽ quay về.
“Là từ lò mổ.” Liễu Tự Diêu nhận ra ký hiệu trên xe. “Xem ra, thứ không xử lý được ở lò mổ đều đổ về đây.”
Cốt binh đã bị Thương Cung lừa qua, hắn làm xong giao dịch liền đi thẳng tới núi xác mới, chẳng hề để tâm đến ánh mắt xung quanh, bắt đầu lục lọi…
Sở Lạc dùng thần thức quan sát, cũng dần dâng lên lòng hiếu kỳ.
“Ngươi… cũng đang tìm nguyên liệu sao?”
“Giao dịch giữa chúng ta đã hoàn tất, ngươi làm gì từ nay không còn liên quan đến ta.” Thương Cung nói thẳng.
Sở Lạc ngẩng đầu nhìn về hướng tháp tròn, lại tiếp lời: “Ngươi làm những chuyện đó đều có người dõi theo, mới lục xác xong đã quay về chuẩn bị tiệc cưới, không sợ bị trừng phạt à?”
Nghe vậy, Thương Cung ngồi thẳng dậy, trợn mắt nhìn Sở Lạc: “Ta thích làm gì thì làm, liên quan gì tới ngươi?”
Lời nói đến đây, Sở Lạc cũng không tiện nán lại, quay người bước đi. Ngay lúc đó, tiếng Thương Cung vang lên:
“Mang theo lệnh bài, đi ngược hướng lối vào, trên tường sẽ hiện ra đường thoát khỏi vùng đất Dần Muội. Ta đoán ngươi cũng cảm thấy nơi này ngột ngạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639029/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.