Thời gian trôi qua một lúc lâu, cảm nhận được khí tức linh lực truyền đến từ dưới nước, Tước lão gia tử liền bước tới bên ấy.
Ngay sau đó, một bóng người bị dây thừng trói chặt bị ném thẳng lên thuyền — chính là Hoa Ngọc Đường với gương mặt đen kịt vì giận dữ.
Tâm trạng hắn lúc này đã tệ đến cực điểm, thầm thề rằng, đợi vượt qua được cơn bão quỷ quái này, liên lạc lại với những kẻ khác trong đoàn, người đầu tiên hắn sẽ g.i.ế.c chính là Sở Lạc.
Sở Lạc cũng phi thân khỏi mặt nước, vững vàng đáp xuống boong thuyền.
“Ai da! Tri kỷ! Ngươi không gặp nguy hiểm gì chứ?” A Liên vội vàng chạy tới, vỗ n.g.ự.c một cái nói, “Dọa c.h.ế.t người ta rồi.”
“Ta không sao, may mà có vị đạo hữu này ra tay tương trợ. Nhưng mà hắn thì e là không lạc quan lắm đâu.” Sở Lạc vừa nói vừa chỉ sang Hoa Ngọc Đường.
Lúc này Hoa Ngọc Đường vừa trở về thuyền tạm thời buông phòng bị, dựa lưng vào lan can, ôm lấy vết thương dưới nước vốn không có cơ hội khôi phục.
Ánh mắt của Tước lão gia tử cũng nhìn sang phía bên này, thấy Sở Lạc vẫn khỏe mạnh hoạt bát, còn Hoa Ngọc Đường lại trọng thương, lão không khỏi sửng sốt.
Kẻ này đối với Sở Lạc rõ ràng không có ý tốt, không chỉ những người trên thuyền đều nhìn ra được, mà ban đầu hắn còn định dùng linh thạch mua chuộc lão, tạo cơ hội cho hắn được ở riêng với Sở Lạc. Dù lão không đồng ý, nhưng cũng biết chuyến đi này ắt sẽ nảy sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4639006/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.