Trong quán trọ, tất cả đám thư sinh đều đã từ trong phòng bước ra. Ngoại trừ Diêm Trí đang nắm chặt con dao, điên cuồng c.h.é.m vào cánh cửa với đôi mắt đỏ rực như kẻ tẩu hỏa nhập ma, thì những người còn lại đều mang vẻ mặt mệt mỏi, thỉnh thoảng còn ngáp dài.
Thế nhưng, trạng thái như vậy cũng không hề ảnh hưởng đến việc bọn họ điên cuồng nhặt lấy mọi thứ có thể dùng làm vũ khí trong tay, theo sát sau lưng Diêm Trí phẫn nộ c.h.é.m đập vào cánh cửa phòng bếp.
Bấy nhiêu người đồng loạt tấn công một cánh cửa, theo lẽ thường thì cánh cửa ấy đáng ra đã bị phá tan từ lâu. Thế nhưng, họ đập phá đã kéo dài gần ba canh giờ nhưng nó vẫn còn nguyên.
Ngay lúc ấy, ở phía bên kia của cánh cửa, A Liên đang quay lưng lại với ba vị quan viên từ triều đình tới, cùng dì Trầm – đầu bếp của quán – và mấy người làm trong quán trọ. Nàng rút từ trong tay áo ra một đạo phù chú, dán lên cánh cửa phòng.
Trước đó, lá bùa mà nàng gia trì trên cánh cửa đã hết hiệu lực, giờ phải thay bằng một đạo mới, tạm thời bảo đảm được rằng bọn người bị mê hoặc bên ngoài sẽ không phá được cửa.
Nhưng đây cũng là đạo phù cuối cùng trên người nàng. Vừa rồi nàng đã gửi tin cho Sở Lạc, chẳng rõ khi nào nàng ấy mới kịp về.
Những kẻ tấn công bên ngoài chỉ là thân xác phàm nhân, nàng hoàn toàn có thể dùng linh lực để trấn áp, nhưng vì chưa từng được huấn luyện khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638981/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.