Màn hình ánh sáng chuyển cảnh, hiện ra ánh mắt tràn đầy sợ hãi của một nữ tử trẻ tuổi.
Hàn Nguyệt cau chặt mày, đưa tay che mắt người nọ lại.
“Thật phiền phức.”
Sau đó nàng liền ra tay lấy mạng đối phương, lại dùng linh lực lột sạch da và thân thể của nàng ta.
“Con ôn thần này là nhằm vào bọn ta sao? Hừ, ta còn chưa tìm nàng tính sổ chuyện phá hủy Bính Túc Lâm Chiểu, vậy mà nàng lại tự đưa đầu đến, đã tới rồi thì lần này đừng hòng rời đi!”
Hàn Nguyệt mang theo lớp da người vừa lột, đi đến căn nhà gỗ nơi gã thợ làm bóng da đã dời đến. Chỉ vì nơi ẩn thân ban đầu là tiệm thịt Hoàng Ký xảy ra quá nhiều vụ án mạng, càng lúc càng gây chú ý nên bọn chúng mới buộc phải dọn đi.
Xem đến đây, sắc mặt Sở Lạc lập tức trầm xuống: “Ta đã tốn biết bao thời gian và linh thạch để kéo chân Hàn Trần, chỉ vì không muốn nữ tử trẻ tuổi cuối cùng bị tổn thương, kết quả ngươi lại…”
Thân thể Hàn Nguyệt đang bị tra hồn càng thêm suy yếu, khi đối diện ánh mắt của Sở Lạc bất giác thấy run sợ.
“Hử? Ký ức trong hồn phách bị đứt đoạn?” Giọng của Hồng Kiếm đạo nhân truyền tới, mọi người sực tỉnh, nhìn lại quang màn, chỉ thấy một mảnh tối đen.
Điền Tâm Cầm cất lời: “Thời điểm này hẳn là lúc diễn ra thọ yến trong hí viên, ta lờ mờ nhớ có một người từng xuất hiện trong khoảng thời gian ấy. Nhất định chính là kẻ đã khiến Hàn Nguyệt thành ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638970/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.