Trong một tiệm bán pháp y ở phố điền viên, A Liên mỗi tay cầm một bộ pháp y, đứng trước gương nước, lần lượt ướm lên người mình.
“Cái này đẹp nè.”
“Cái này cũng đẹp.”
“Ông chủ, mấy cái này bán sao vậy?”
“Mắc dữ vậy, sao ông không đi cướp luôn đi!”
Dưới sự dẫn đường của đệ tử Thượng Vi tông, Sở Lạc bước vào trong tiệm, nhìn thấy cảnh tượng trong cửa hàng, không nhịn được mà truyền âm cho tên đệ tử: “Ngươi đừng nói với ta là… cái người mặc áo vàng kia chính là A Liên đấy nhé.”
Đệ tử Thượng Vi tông nhìn lại, truyền âm đáp rất nghiêm túc: “Không sai đâu, chính là nàng ta, bọn ta tra kỹ lắm rồi.”
“Ê, đạo hữu trở lại rồi à?” A Liên quay đầu nhìn thấy đệ tử Thượng Vi tông liền cất tiếng: “Mau giúp ta coi thử bộ nào hợp với ta hơn.”
“Ờ…” tên đệ tử gãi đầu: “Hình như… nhìn cũng giống giống nhau hết…”
“Không giống mà!” A Liên lại quay sang nhìn Sở Lạc đang đi theo phía sau, nhướng mày hỏi: “Người này, là người muốn gặp ta hả?”
“Đúng vậy,” đệ tử Thượng Vi tông lập tức giới thiệu: “Vị này chính là đạo hữu Sở Lạc của Thiên tự mạch, Lăng Vân tông.”
“Ồ, ta biết ngươi.” A Liên làm vẻ bừng tỉnh: “Ta biết ngươi, dạo gần đây ngươi nổi tiếng lắm, tìm ta có chuyện gì không?”
Sở Lạc không nói gì, lặng lẽ quan sát người phụ nữ trước mặt một lượt. Ấn tượng vẫn giống như mấy lần trước từng thấy — bình thường, nàng ta thật sự quá mức bình thường.
Từ khi đến thế giới này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638967/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.