Trong một mảng tối mịt mùng, căn nhà gỗ phía xa dần dần biến mất khỏi tầm mắt.
Sở Lạc ghi nhớ kỹ nơi này, định bụng rút lui trước. Thế nhưng khi xoay người lại, nàng chợt nhìn thấy một phiến đá trên mặt đất có một rãnh lõm vào.
Rãnh ấy hình dạng rất ngay ngắn, cực kỳ quen mắt. Nàng dừng chân một lát, rồi từ vòng tay lấy ra một viên linh thạch thượng phẩm, đưa lại gần rãnh đá để so thử.
Ừm, đúng là khớp hẳn.
Hình dáng trùng khít hoàn toàn.
Chẳng lẽ… đây là cơ chế “nạp phí để mở kết giới”?
Thu lại linh thạch, Sở Lạc để lại một sợi tóc tại nơi đó, rồi mới xoay người rời đi.
Lúc này trời đã về khuya, khi nàng trở lại khách điếm thì mọi người đã yên giấc. Trong sảnh tầng một, chỉ còn cô gái áo vàng ôm lấy vò rượu vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh.
Sở Lạc liếc mắt nhìn về phía đó, rồi trở về phòng, mở quyển trục ra tra cứu.
Những chuyện xảy ra hôm nay với người của Phong gia, nàng cũng đã dùng phù truyền âm báo lại cho phân cục gần nhất của Phong Hành Cục. Nhưng do có liên quan đến Thần Ma Cảnh, nên nàng đã dặn dò đặc biệt: khi hành động nhất định phải kín đáo.
Sở Lạc lật giở quyển trục suốt một lúc lâu, nhưng vẫn không tìm ra vật gì tương ứng với thứ nàng gặp phải.
Lúc này, bên trong ngọc bài truyền âm truyền đến tin của Liễu Tự Diêu:
"Ngươi chắc chắn lần này gặp phải sinh vật hình người trong Quỷ Cảnh sao?"
"Hắn toàn thân được che kín,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638947/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.