Hôm nay trời hãy còn sớm, trong lòng muốn ra ngoài dạo tiếp, Sở Lạc liền bước chân đi xuống lầu.
Tại đại sảnh tầng một, mấy tên đại hán thân hình vạm vỡ đang ngồi quanh bàn rượu, ánh mắt đều dừng trên người nữ tử áo vàng gầy yếu kia.
Trong đó, kẻ có thân hình lực lưỡng nhất tay xách hai vò rượu, "phịch" một tiếng đặt xuống trước mặt nàng.
“Uống hết chỗ rượu này đi, ngươi muốn gì bản gia cũng mua cho!”
Mấy tên nam nhân khác cũng reo hò phụ họa:
“Uống! Uống! Uống!”
“Ha ha ha, không biết tiểu nương tử tửu lượng ra sao đây!”
“Chỉ cần ngươi chịu uống hết, trang sức quần áo đẹp… thậm chí là cả khách điếm này đại ca ta cũng có thể mua cho ngươi! Quả thực nhặt được lợi lớn rồi!”
Đối diện với đám lời nói ồn ào ấy, nữ tử áo vàng đã uống đến đầu óc mơ hồ vội vàng xua tay, nói: “Không được, không được... ta thực sự uống không nổi nữa, không nổi nữa rồi...”
“Ồ, tửu lượng ngươi cũng kém vậy sao? Nhưng lời đã nói ra rồi, chút rượu còn lại này thế nào cũng phải uống hết chứ, nếu không thì đừng mong lấy được linh thạch đâu.”
Vừa dứt lời, hắn liền lật tung nắp vò rượu, chộp lấy nữ tử áo vàng, nhấc vò lên liền dốc vào miệng nàng.
“Khụ khụ… ư ư… cứu… cứu mạng…” Nữ tử ho sặc sụa, giãy giụa không ngừng.
Thế nhưng trong khách điếm, người người chỉ dám đứng nhìn từ xa, không ai dám tiến lên cản ngăn. Gã to xác kia mang khí tức Kim Đan cảnh, ai dám trêu vào?
Lũ thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638946/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.