Hạ Tinh Châu ngơ ngác nhìn đống tro tàn còn lại từ con hạc giấy đỏ.
“Sư tôn không nói vì sao lại đến Nam Hải sao? Nếu không có ai đi cùng, lỡ như đã bị lạc đường thì sao... Nhưng cũng đâu thể chẳng có chút tin tức nào chứ.” Sở Lạc thản nhiên lẩm bẩm.
Nàng không hề lo lắng sư tôn mình sẽ gặp nguy hiểm — dù sao đến nay, người có thể khiến sư tôn bị thương, Sở Lạc còn chưa từng thấy qua.
“Vẫn là nên mau chóng quay về Lăng Vân Tông thôi.” Hạ Tinh Châu nói.
“Nhưng sư huynh,” Sở Lạc xoay người lại, nhìn hắn, “muội muốn ở lại phía nam một thời gian. Có vài chuyện cần xử lý, tiện thể cũng muốn đến Nam Hải một chuyến, tìm thử tung tích của sư tôn.”
Nghe vậy, Hạ Tinh Châu trầm ngâm suy nghĩ một lát.
Tống Minh Việt từng nhắc đến chuyện Kim Tịch Ninh đã hai năm chưa trở về. Nếu là ngày thường, ông hẳn đã sớm phái Ám bộ đi tìm, chỉ tiếc hiện tại ai nấy đều không thể rời thân, đành phải tạm gác việc này sang một bên.
Nhưng nếu muốn phái người ra ngoài tìm kiếm, để Sở Lạc đi đúng là lựa chọn thích hợp nhất.
“ Muội đã quyết định rồi?"
Sở Lạc khẽ gật đầu.
Hạ Tinh Châu lại do dự chốc lát: "Chỉ là, từ khi dị vật trong Bính Túc Lâm Chiểu tràn ra, Chưởng môn Hàn Nguyệt hình như cũng có nhiều bất mãn với muội. Đây không giống như vùng Bắc tiên môn của chúng ta, có lẽ sẽ có vài tiên môn sinh ra địch ý với muội, thật sự quyết định rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638942/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.