“Ta có thể đưa ra một giả thuyết cho ngươi.” Lộc Hàn Tinh kiên nhẫn khuyên bảo Sở Lạc.
“Giả sử sư tôn của ngươi đến quận Giang Công xem ngươi tham gia đại tỷ thí chọn thủ tịch. Trong vòng sàng lọc đầu tiên có kẻ đạp ngươi một cước. Vậy thì tên đó… xong đời. Sư tôn của ngươi sẽ ra tay g.i.ế.c người. Lúc đó thể nào cũng có người đứng ra ngăn cản, người đó cũng xong đời nốt.”
“Nếu các đại chưởng môn không xử lý tốt tình hình, tạo ra hỗn loạn, dư luận sục sôi, mọi người hoặc bỏ chạy, hoặc… cùng xong đời.”
“Giả sử sư tôn ngươi nhịn được, chỉ đứng nhìn ngươi bị đánh. Nhưng cuối cùng ngươi không giành được ngôi thủ tịch đệ tử, nàng ấy không vui… thế là mọi người cũng vẫn xong đời.”
“Lại giả sử, tất cả những điều trên sư tôn ngươi đều nhịn được, nhưng ngươi dám chắc bà ấy sẽ nhớ mình đến đó để làm gì sao? Nếu nàng ấy quên mất, rồi coi tất cả mọi người ở đó là địch nhân… thôi, xác định đi.”
Sở Lạc nghe Lộc Hàn Tinh nói chuyện mà ngẩn cả người. Đúng lúc này, Tống Minh Việt bước lại.
“Lần này ta sẽ ghi lại toàn bộ quá trình đại tỷ thí, đến lúc đó ngươi có thể mang về cho Tịch Ninh xem. Những điều Hàn Tinh nói không sai. Hiện tại, chỉ khi ở trong Hoàng Tuyền Cốc nàng ấy mới có thể cảm thấy an tâm. Càng ra ngoài nhiều, tình trạng càng tệ. Gần đây nàng ấy có vẻ hay bị mất trí nhớ hơn rồi.”
“Phi thuyền đi Quyết Quốc đã chuẩn bị xong, mau kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638899/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.