Tô Uyển theo sát Sở Lạc, nét mặt tuyệt vọng.
“Chúng ta... còn cách nào thoát không?”
“Có cách.” Sở Lạc vừa đáp, vừa liếc mắt nhìn ra ngoài Lăng Vân quán.
Kết giới trong quán đã bị phá hủy hoàn toàn, trong tình thế này, rất có khả năng pháp trận truyền tống sẽ xuất hiện.
“Ngươi hóa nguyên hình đi.”
Tô Uyển nghe lời biến trở lại nguyên hình, sau đó bị Sở Lạc vung tay thu vào tay áo.
Nàng đến chính điện của Lăng Vân quán, đứng trước tượng Tiên Tổ, lấy ra ngọc bài thân phận của mình, rồi rạch tay nhỏ m.á.u truyền vào ngọc bài.
“Tiên Tổ chứng giám, nay gặp tai kiếp, đạo quán bị tập kích, đệ tử dòng Thiên — Sở Lạc, cầu xin mở trận!”
Lời vừa dứt, một đạo ánh sáng từ ngọc bài trắng bay ra, nhập vào tượng Tiên Tổ chính giữa đạo quán. Ngay sau đó, mặt đất bắt đầu rung chuyển.
Tượng thần vỡ nát, ánh sáng của trận pháp hiện ra từ bên dưới. Các công trình còn lại trong đạo quán đồng loạt tự hủy, chút kết giới cuối cùng dẫn theo đất đá, gỗ mục xung quanh, như dòng nước lũ lao về phía yêu nhện và bách tính đang đuổi đến…
Sở Lạc bước vào trận truyền tống, cuối cùng ngoái đầu nhìn lại xác đồng môn ngổn ngang trên đất.
Quầng sáng trận pháp dần bao lấy nàng, ánh mắt cuối cùng của Sở Lạc dừng lại nơi yêu nhện, sát ý ngập tràn.
Truyền tống trận thông thường, nếu vừa khởi động sẽ để lại khí tức, kẻ truy đuổi có thể lần theo mà tìm đến điểm cuối.
Nhưng trận truyền tống mà Lăng Vân quán lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638887/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.