“Là thế này, Trác Nhất đã bái sư, sau này sẽ không theo chúng ta chạy đông chạy tây nữa, người còn lại là tân binh của Lôi Đình tiểu đội.”
Lôi Thừa Chí vừa nói vừa đưa ra mười bốn viên linh thạch hạ phẩm.
“Vẫn là mười bốn người, không thừa không thiếu.”
Vừa dứt lời, một Kim Đan tán tu trong nhóm liền nhận lấy linh thạch, trên mặt hiện lên nụ cười khó hiểu.
“Đội trưởng Lôi, lời không thể nói bừa đâu, làm sao bọn ta biết ngươi nói thật hay bịa chuyện gạt chúng ta?”
“Biết đâu chờ chúng ta rời khỏi nơi này, tên ngốc cao lớn kia lại từ đâu nhảy ra chui vào Quỷ Cảnh, vậy chẳng phải các người bớt được một phần linh thạch sao?”
“Đúng đấy, huống chi ngươi cũng chẳng cần lấy lý do bái sư để lừa bịp chúng ta. Cái gã cao kều ấy mà thật có người chịu thu nhận, thì đã chẳng theo các ngươi lang bạt cầu sinh làm gì!”
Mấy người thi nhau buông lời, trong lòng Lôi Thừa Chí hiểu rõ, đành móc thêm một viên linh thạch hạ phẩm nữa đưa ra.
“Coi như ngươi thức thời, đi đi đi, nhớ kỹ nhé, một viên linh thạch cho một mạng người, các ngươi chỉ được vào Quỷ Cảnh trong ngày cuối cùng thôi đó.”
Lôi Thừa Chí ậm ừ ứng phó đôi câu, rồi mới quay về đội ngũ.
Bách Xuyên Sơ Yên nhíu mày, khẽ giọng nói: “Bọn chúng rõ ràng là cố tình tống tiền!”
“Biết làm sao được,” nữ tu trong đội là Vân Nhược Bách lạnh nhạt nói, “nói lý với chúng, chúng sẽ nói nắm đ.ấ.m với chúng ta. Đánh không lại, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638875/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.