Vừa trông thấy bóng người ngoài cửa sổ, Tề chưởng môn khẽ nâng tay, cánh cửa lầu các liền tự động mở ra.
“Mặc Du, Thời Yến, hai người đi đón khách đi.”
Sở Lạc nhìn cánh cửa lớn đang mở rộng trước mặt, trong lòng vẫn đang suy nghĩ xem thần thức vừa rồi đặt lên người Trác Nhất là của ai, có mục đích gì.
Rõ ràng, người bên trong đang mời nàng tiến vào.
Nàng vừa bước một bước, liền trông thấy hai bóng người quen thuộc hiện thân trước mắt.
Chu Mặc Du và Thời Yến đều hành lễ cung kính.
“Sở đạo hữu, chưởng môn mời.”
“Phiền hai vị dẫn đường.”
Hiện tại, không chỉ Tề chưởng môn cảm nhận được ám bộ của Lăng Vân Tông đang áp sát, hai người Chu – Thời cũng phát giác ra điều đó, vì vậy càng thêm chú ý đến Sở Lạc.
Khi đến đại sảnh nơi Tề chưởng môn đang ngồi, một giọng nói vang lên:
“Khó trách người đời thường nói Sở Lạc của Lăng Vân Tông và Sở Yên Nhiên của Linh Thú Tông có dung mạo tương tự, xem ra cũng chẳng sai đâu.”
Tề Chưởng môn chỉ nói đơn giản một câu, nhưng trong lòng đã có suy đoán từ lâu. Năm xưa việc Sở Yên Nhiên tìm kiếm muội muội từng gây náo động một phen, sau đó lại đột nhiên không còn tin tức gì.
Chắc chắn là đã có tiên môn nhúng tay vào.
Sở Lạc lại chẳng buồn hồi đáp lời đó, sau khi hành lễ liền hỏi:
“Xin hỏi, thần thức vừa rồi quan sát bằng hữu của ta, có phải là của chưởng môn không?”
“Tống Chưởng môn xem trọng tiểu hữu như vậy, nhưng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638837/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.