Cuộc sống của tán tu khổ sở là điều ai nấy đều công nhận, bởi lẽ trong thế giới tu chân này, tài nguyên vốn dĩ luôn ưu ái kẻ mạnh, còn chuyện kẻ mạnh có làm tròn bổn phận hay không, lại là chuyện khác.
Song trên đời, luôn có những người vì đủ mọi lý do mà trở thành tán tu, phiêu bạt khắp nơi, đồng thời cũng từng bước nhìn thấy bao nhiêu phong cảnh, thông thạo hơn nhiều chuyện nhân tình thế thái.
Những người đội Lôi Đình khi thấy phong cảnh ở khe núi nhỏ, cảm nhận được linh khí nồng đậm nơi đây, trong lòng không khỏi kích động, nhưng lại không dám quấy nhiễu ai, ngay cả nói chuyện cũng đều nói thật nhỏ nhẹ.
"Khó có dịp thế này, mau tranh thủ tu luyện."
Lôi Thừa Chí khẽ nhắc một câu, mấy vị tán tu ăn xong cá nướng liền lập tức ngồi xuống nhập định.
Vài ánh mắt lại đổ dồn về phía này, nhưng lần này người ta không còn nhìn Sở Lạc nữa, mà là nhìn mấy vị tán tu kia.
Có vài người trực tiếp rời khỏi, đệ tử tiên môn vốn dĩ có phần kiêu ngạo.
Nếu là tình cảnh như hôm qua, giờ này ắt đã có người lên tiếng đuổi họ đi rồi, nhưng hôm nay bên cạnh đám tán tu ấy lại có một vị đệ tử trọng yếu của tiên môn ngồi cùng, chưa rõ thân phận ra sao, không ai dám mạo muội mà đối địch với Sở Lạc.
Sở Lạc đang ăn cá nướng, chợt thấy trong đám người đội Lôi Đình có một nam tu vóc dáng cao gầy, trong tay cầm một thanh kiếm gỉ, đang luyện một bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638835/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.