Hắn vốn cho rằng đây là phản diện. Không ngờ lại là… một kẻ ngốc ngếch.
Xem ra, trong đại hội năm sau cũng chẳng đáng để lo ngại.
Sở Lạc xách theo một giỏ trứng gà trở về các lâu của Lăng Vân Tông, không ngờ người lẽ ra phải bị vây kín bởi đám người – Lý Thúc Ngọc – lại còn về sớm hơn cả nàng.
“Tiểu sư muội, muội đây là…?” Lý Thúc Ngọc tuy có phần kinh ngạc, nhưng có lẽ do tâm trạng đang tốt, nên khóe mắt đuôi mày đều phảng phất nét cười.
“Muội định đi chiên trứng đây, sư huynh có muốn ăn không?”
“Á… kia là cái gì vậy?”
Hoàng hôn buông xuống, gần khe suối Tuyền Giản, Thời Yển tình cờ đi ngang qua, trông thấy Tần Tiểu Sa tay chân lóng ngóng nào là nướng cá, nào là đập trứng, bên cạnh còn có hai người lớn đang ngồi chờ ăn, chưa từng có lúc nào khiến hắn chấn kinh đến vậy.
“Ta từng nghe nói vị Hoài An vương trong khóa này thực lực không tệ, nhưng sư huynh xem kia… người kia chẳng phải là Hoài An vương đó sao?”
“…”
Đại tỷ thí chính thức khai mạc, địa điểm luận võ đặt ngay trên đỉnh khe Yến Linh.
Thác nước Yến Linh chia làm ba tầng, chảy từ nam ra bắc, điểm cao nhất phía bắc cũng chính là nơi kết thúc vòng sàng lọc đầu tiên. Trên không trung, có đúng một trăm miếng ngọc phù khắc hoa sen lơ lửng. Kẻ nào không đoạt được ngọc phù ấy, đều bị loại.
Từ tầng thấp nhất của thác đổ lên cao dần, những đài đá hình chim hạc cũng theo đó mà nâng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638833/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.