Ngay khi phụ tử họ đang nói chuyện, phu nhân Sở gia đột nhiên trông thấy một thiếu nữ áo đỏ đi ngang qua, ánh mắt sáng rực.
“Chẳng phải đó là Tiểu Lạc sao? Con nha đầu c.h.ế.t tiệt này, tìm bao lâu nay không thấy, không ngờ lại ẩn mình ở chỗ này!”
Sắc mặt Sở phu nhân lập tức thay đổi, bà ta chạy ngay về phía Sở Lạc. Thế nhưng khoảnh khắc tiếp theo đã bị Sở Yên Nhiên ngăn lại.
“Mẫu thân, người nhận nhầm rồi. Nàng không phải muội muội đâu, muội ấy đã c.h.ế.t từ lâu rồi mà.”
Vừa nói, ánh mắt nàng vừa khẽ liếc về phía gia chủ Sở gia.
Lúc ấy, chuyện xảy ra trước cửa Lăng Vân Tông đã có người biết chuyện. Sau khi Hàn Nguyệt chưởng môn dẫn Hàn Trần trở về Linh Thú Tông, lập tức phong tỏa tin tức nghiêm ngặt, thậm chí còn đích thân đến Sở gia một chuyến, cảnh cáo gia chủ Sở gia rằng hãy xem như tiểu nữ đã chết, nếu sau này gặp lại Sở Lạc, tuyệt đối không được nhận nàng là người của Sở gia Song Linh thành.
Chỉ coi như một người xa lạ tình cờ có vài phần giống Yên Nhiên mà thôi.
Tuy gia chủ Sở gia về sau gặng hỏi đủ điều, nhưng chẳng moi được chút thông tin nào, chỉ cần nhìn thái độ của chưởng môn Hàn Nguyệt là đã đủ hiểu, việc này hệ trọng không thể khinh suất.
Huống chi giờ đến cả Yên Nhiên cũng nói như vậy.
Dẫu trong lòng trăm phần không cam, lúc này y cũng đành cùng Yên Nhiên kéo phu nhân lại.
“Bà nhìn nhầm rồi, đó không phải là con gái chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638827/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.