Lời còn chưa dứt, liền nghe Hàn Trần trưởng lão hừ lạnh một tiếng.
“Cho dù giờ nó là gì đi nữa, dù có là đệ tử thân truyền của chưởng môn, thì nếu ta đã đến. cô ta sẽ phải quay về nhà họ Sở của các người, đến lúc đó, dù là Tông chủ Tống Minh Việt cũng không bảo vệ được cô ta!”
Sở Yên Nhiên đứng trước cửa đại điện, nhìn bóng dáng sư tôn mình đang bay xa dần.
Nàng trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi cũng yên tâm lại. Trong tám đại tiên môn hiện nay, người tu luyện đến cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong chỉ có mỗi sư tôn nàng – Trưởng lão Hàn Trần. Dù ông ấy đi đến đâu cũng khiến người khác phải e dè ba phần, đã mạnh đến vậy thì cũng chẳng cần kiêng kỵ ai.
Còn ở Linh Thú Tông, khi Tông chủ Hàn Nguyệt nghe Hàn Trần nói xong mục đích chuyến đi này, thì khẽ nhíu mày.
“Hàn Trần, ngươi không bằng thử tự nghe lại những lời ngươi vừa nói xem? Ngươi vì chuyện gia đình của đồ đệ mình mà đòi đến tận cửa của Lăng Vân Tông, còn định đối chất với Tông chủ Lăng Vân, nói ra không sợ người ta cười cho sao?”
“Tông chủ, ta tự nhiên cũng đã suy nghĩ cẩn thận. Trước đó Lăng Vân Tông cho thuê phòng tu luyện lại ngang nhiên loại trừ bốn đại tiên môn phương Nam ra, chuyện này vốn đã khiến người ta khó chịu. Hơn nữa họ lại liên tục lên báo Thượng Vi một cách lộ liễu, giờ thế lực bên ngoài bắt đầu nhớ lại thời huy hoàng của Lăng Vân Tông, e là sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638763/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.