Sở Lạc đã ngửi thấy… mùi của nhiệm vụ.
“Nếu ngươi thường ra vào như vậy, sao lần này lại không dám đi?”
Lời vừa dứt, Tiểu Viên gần như sắp bật khóc.
“Trước đây ta cũng hay mang cơm đến cho Nhị tiểu thư Hạ, nhưng đều là đi vào ban ngày. Nhị tiểu thư tuy rất tốt, nhưng ta luôn cảm thấy nơi đó âm u lạ thường, còn lạnh hơn mấy chỗ khác nhiều. Bây giờ bảo ta đi ban ngày thì còn được, chứ… nhưng giờ là buổi tối mà…”
【Chúc mừng ký chủ kích hoạt nhiệm vụ ẩn – Huynh muội họ Hạ.】
【Huynh muội họ Hạ: Là âm dương cách biệt, hay là người thân không thể gặp lại? Là số mệnh an bài, hay tai họa ập đến? Xuân Mộc Giang lạnh buốt, mong muội ta trời lạnh có áo mặc, năm nào cũng bình an…】
Sở Lạc trầm ngâm trong giây lát, sau đó vỗ nhẹ vào lưng Tiểu Viên, nói:
“Đừng sợ, ta sẽ đi cùng ngươi.”
Nghe vậy, Tiểu Viên lau nước mắt nơi khóe mắt, có chút bất ngờ lẫn vui mừng:
“Sở đạo trưởng, người thật sự chịu đi cùng ta sao?”
Sở Lạc gật đầu, lại ngước nhìn sắc trời nói:
“Bây giờ trời vẫn còn sáng, chúng ta đi ngay thôi.”
Có Sở Lạc đi cùng, Tiểu Viên mới yên tâm hơn nhiều. Trên đường đi, dưới sự dò hỏi của Sở Lạc, nàng lại kể thêm rất nhiều chuyện về nhà họ Hạ.
“Đại thiếu gia nhà họ Hạ – Hạ An Triều, xảy ra chuyện cách đây khoảng năm năm. Khi ấy ra ngoài buôn bán thua lỗ, liền đưa Nhị tiểu thư Hạ Tĩnh Niên trở về quê. Lúc qua sông Xuân Mộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638752/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.