"Đạo quán của Lăng Vân Tông? Có vẻ hơi xa, ta không để ý đến bên đó."
"Công pháp của Liễu sư huynh tinh thuần hơn chúng ta, nếu Lăng Vân Quán thực sự có bí mật, ta đề nghị lúc nào rảnh rỗi thì đi dò xét một phen."
"Đồng ý, tháng sau có chủ đề hot rồi đây."
Liễu Tự Diêu suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Chuyện này tạm gác lại, quan trọng nhất bây giờ là tìm ra dân làng mất tích. Chỉ cần giành được lòng tin và sự ủng hộ của họ, chúng ta có thể biến Lăng Vân Quán thành Thượng Vi Quán, chuyện này còn quan trọng hơn chủ đề hot nhiều. Giờ hãy chia ra điều tra, giữ liên lạc với nhau."
Vừa mới ra lệnh, chuẩn bị để mọi người tản ra hành động, thì thấy một sư đệ mặt đỏ bừng, mũi không ngừng phun máu.
"Phương sư đệ, chuyện gì thế?" Liễu Tự Diêu lập tức cảnh giác, "Địch tập kích sao?"
Phương sư đệ càng đỏ mặt hơn: "Hướng tây nam, nhà thứ tư... ta nghe thấy có người đang vụng trộm, rất... rất mãnh liệt..."
"Hửm?"
"Để ta nghe thử."
"Thật đấy, đúng là rất mãnh liệt!"
Liễu Tự Diêu nhìn đám sư đệ của mình lần lượt không tự chủ mà đi về hướng tây nam, gân xanh trên trán giật giật: "Các ngươi làm việc nghiêm túc một chút đi!"
"Đúng đúng, làm việc quan trọng hơn! Liễu sư huynh, ta xin phép đi thám thính hướng tây nam!"
"Liễu sư huynh, ta thấy hắn còn nhỏ, việc quan trọng này nên để ta đi thì hơn!"
"Nói về tuổi tác, ta là lớn nhất, Liễu sư huynh..."
"Ngừng! Ngừng hết lại!" Liễu Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638718/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.