“Quán sư đệ nghỉ ngơi một chút đi,” Lục Ngôn Châu có phần không đành lòng nói: “Việc vẽ phù cứ giao cho chúng ta, hiện giờ tình trạng của ngươi... vẫn là ngồi thiền tu luyện, khôi phục linh lực đi.”
“Cảm... cảm ơn... cảm ơn...”
“Biết rồi biết rồi, ngươi nhanh đi nghỉ đi!”
Quán Kỳ đi qua một bên ngồi thiền tu luyện, Triệu Anh Hiên và các sư huynh khác tiếp tục đến bàn vẽ tiếp các ký hiệu mà hắn vẫn chưa vẽ xong.
Ba vị sư huynh nội môn đều từng làm nhiệm vụ trực quản bên ngoài, việc vẽ bình an phù cho dân chúng rất thành thạo, thấy Hồ Ly và Sở Lạc không biết, Lục Ngôn Châu liền làm chậm động tác để cho hai người xem.
“Dân thường thể xác quá yếu đuối, nếu sử dụng các phù chú các ngươi thấy trong tiên môn, lực mạnh mẽ ấy có thể phản tác dụng với họ, cho nên phù vẽ cho họ đều được gia trì một chút linh khí, mang theo người có thể bồi dưỡng thân thể.”
“Chỉ là gặp phải yêu quái mạnh mẽ thì không làm gì được, hơn nữa nếu thật sự gặp những thứ đó, cho dù là có dùng phù chú trong tiên môn thì cũng không thể chống lại được.”
“Đưa linh khí vào bút đỏ, nhớ cách vẽ ký hiệu, phân bố linh khí đều, một tấm bình an phù liền thành.”
“Được rồi, các ngươi thử đi.”
Lục Ngôn Châu đưa bút đỏ cho Hồ Ly, hắn nghiêm túc cầm lấy.
Mỗi bước làm theo, ký hiệu hoàn thành, một luồng linh quang lóe qua từ trên xuống.
“Rất tốt,” Lục Ngôn Châu lại cười đưa bút cho Sở Lạc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khac-tu-tien-ta-tu-menh-menh-nu-chu-cung-khong-cung-bang-ta/4638717/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.