Hầu nữ cẩn thận nhường bước cho hoàng tử. Chưa thấy người đã nghe tiếng "Các người biết tôi đứng đợi bao lâu không? Chân sắp gãy rồi này." Leon hùng hổ đi vào, đầy bất mãn chỉ trích.
Có sắc quên bạn.
Đồ tồi!
Phelan không thèm đếm xỉa, "Không phải đã nói hôm nay nghỉ ngơi. Cậu tới đây làm gì? Mọi chuyện đã bàn xong rồi còn gì." Mặt hắn quay hẳn ra ngoài, khoa trương nhướng mắt tìm kiếm hình bóng hầu nhỏ lấp ló sau cửa kính ban công.
Leon trên tay ôm một chồng tài liệu chưa được xử lý "..."
Tôi quá mệt mỏi rồi.
Ngồi bịch xuống ghế, hoàng tử ném cho Hầu tước ánh mắt cực kì khinh bỉ "Kiếm được người về tay liền trở mặt. Nên nhớ là ai giúp cậu ký tờ giấy đó." Hồi tưởng về đống điều lệ đáng sợ, Leon không khỏi rùng mình, "Nếu giờ người hầu nhỏ bé của cậu biết chủ nhân hắn dùng cách gì tìm mình, chắc biểu cảm sẽ thú vị lắm nhỉ?"
Nào là được phép dùng hình nếu chống cự, ức chế bằng pheromone nếu là Alpha, nếu là Omega thì cưỡng chế phát tình để khống chế,... Nghe thôi đã sợ.
Nhận được ánh mắt không mấy thiện cảm, Phelan dời mắt "Khụ... được rồi, nói đi."
Sắp đống tư liệu lên bàn, Leon ngạc nhiên, hất mặt về phía An "Không sợ cậu ta nói ra ngoài?"
Ánh mắt không dấu nổi si mê nhìn theo, Phelan lắc đầu "Sẽ không."
Leon nhúng vai "Được thôi."
Tựa hẳn cả người vào cửa, An dỏng tai nghe vào bên trong.
Cậu chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-nho-ngay-ngay-tim-cach-chay-tron/2554864/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.