La làng cái gì? Điếc cả tai!
Hiểu Tâm vẻ mặt khó chịu nhìn Mạnh Hạo. Ánh mắt lạnh lẽo bừng lên sự hâm dọa "cậu mà dám la nữa, tôi cắt lưỡi cậu!"
Dĩ nhiên Mạnh Hạo liền lập tức im bặt rồi bịt miệng lại.
Huhu, ngồi với tên khốn này là sai lầm của y mà! Y muốn ngồi kế anh hai cơ!
- Có xuống xe hay không thì bảo!
Hiểu Tâm khẽ trở lên chỗ ngồi ban đầu của mình. Nhưng ánh mắt vẫn đặt trên người y.
- Xuông...xuống liền!
Mạnh Hạo tạ ơn trời còn không được. Nhưng y nghĩ muốn đi chung với anh hai nên xoay đầu tìm người. Ấy thế mà lại chẳng thấy anh hai với anh Vương đâu cả.
- Xuông trước rồi!
Như biết y đang tìm kiếm ai đó, Hiểu Tâm một bên tốt bụng nhắc nhở.
Nghe vậy, Mạnh Hạo gật gù. Tiếp đó là tháo dây an toàn rồi mở cửa xe để bước ra ngoài.
Cạch!
- Ê!
Chưa kịp ló đầu ra, y đã bị tên nào đó kêu ngược lại.
- Có gì sao?
Mạnh Hạo vốn cảnh giác với tên này. Nên nghe gã gọi liền không khỏi căn cứng cả người.
- Sau này ngủ thì im lặng một chút, ồn chết đi được!
- Hả?!
Như đã nói xong điều cần nói, gã liền tiếp tục hướng mắt về phía trước mà không để tâm đến y.
Đến lúc chiếc xe rời đi Mạnh Hạo vẫn còn ngơ ngác. Ủa? Bộ y ngủ xấu lắm hả? Vả lại như gã nói thì y là nói mớ. Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877905/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.