Ừm đẹp lắm....
Mạnh Cường vô thức đáp lại sau đó liền biến sắc ngước mặt lên nhìn thì thấy Hiểu Vương đang ngáp ngủ nhìn mình. Mà thật chất ma cà rồng cũng có cần ngủ đâu. Hắn làm vậy cho có lệ mà thôi.
Mạnh Cường thấy hắn nhìn mình liền ngượng muốn độn thổ sau đó cúi gầm mặt nhằm che đi mấy vệt đỏ trên má. Nhưng mà vành tai mẫn cảm lại bán đứng cậu trắng trợn.
Hiểu Vương khẽ cười. Cảm thấy sao "bé mèo" này lại đáng yêu đến thế? Sáng hôm qua còn xù lông với hắn. Hôm nay lại như mèo nhỏ nằm trong lòng hắn ngượng ngùng. Aiz, làm sao đây! Hắn có chút muốn nhốt cậu lại rồi...
- Tôi...tôi đi đánh răng nha!
Cậu thấy nằm vậy hoài cũng không phải là cách nên tìm đường chuồng trước cho nhanh nhưng Hiểu Vương nào để cậu toại nguyện. Hắn nhướn mày như nghĩ ra gì đó. Sau đó khẽ nằm tư thế hít đất đè trên người cậu rồi lật Mạnh Cường lại cho cậu đối diện với hắn.
- Cậu chủ...
Mạnh Cường lúng túng không biết làm gì. Trời ơi, sao cậu cứ như thiếu nữ thẹn thùng, e thẹn vậy chứ?!
- Cậu...thích tôi mà đúng không?
Hắn thì thầm bên tai cậu rồi đặt lên vành tai đó một nụ hôn nhẹ khiến cậu khẽ rùng mình.
- Không trả lời sao?
Hắn thấy cậu im lặng liền muốn giở trò lưu manh. Bàn tay to lớn khẽ chạm lên hai điểm hồng trước ngực cậu khiến Mạnh Cường ấp úng.
- Cậu....cậu chủ..
- Trả lời tôi đi? Có thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877882/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.