Ông nội Hiểu nhìn chằm vào bức ảnh. Ông có cảm giác bản thân đã nhìn thấy đôi mắt này ở đâu đó. Nhưng mà....lại không tài nào nhớ ra được.
- Hình như ông đã từng nhìn thấy...nhưng bây giờ lại không thể nào nhớ ra...
Hiểu Trần thở dài một cái. Thật là, tại sao những lúc quan trọng như vậy trí nhớ ông lại kém đi chứ?
- Ông! Có phải, mọi người đã điều tra ra được gì đó không?
Hiểu Vương đột nhiên chuyển sang một chủ đề khác. Mấy bữa nay, ông nội ba mẹ và cả hai anh lớn của hắn thường hay bàn bạc với nhau điều gì đó nhưng hắn và Hiểu Tâm đều không được biết. Điều này thật sự khiến hắn cảm thấy khó chịu.
- Đúng là có điều tra ra được vài việc nhưng mà...
Hiểu Trần chóng hai tay dưới cằm. Ánh mắt nghiêm khắc nhìn đứa cháu út trong nhà.
- Ông biết con và A Tâm lo lắng thế nào cho anh em của A Cường. Nhưng mà chuyện điều tra hai đứa không cần xen vào! Việc tốt nhất là bảo vệ tốt cho hai đứa nhỏ!
Không phải là ông nghi ngờ năng lực gì của hai người chỉ là hai người vốn có nhiệm vụ là bảo vệ cho anh em Mạnh Cường. Nếu bây giờ còn xen thêm vào chuyện này thì thời gian sẽ bị kéo giãn ra. Thời gian lo cho bản thân cũng sẽ không còn. Chưa kể đến, tính tình hai người khá là thất thường. Một đứa thì không chịu nghe ai khuyên bảo, lại còn bạo lực thích đánh đấm. Một đứa thì cho dù nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877845/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.