Sau khi làm xong việc cần làm. Tống Trẫm Lăng bước tới chỗ cái cây lớn nhất. Sau đó chậm rãi nhắm mắt lại. Đến khi đôi mắt cậu ta hé mở thì nó đã cuất hiện một vòng tròn màu xanh lam óng ánh.
- Đi thôi, là hướng này!
Kế đó hai người họ Hiểu chậm rãi nối tiếp bước đi của Tống Trẫm Lăng. Và dần dần, căn biệt thự to lớn cũng hiện ra trước mắt họ.
- Cái cây lúc nãy là chìa khóa sao?
Hiểu Lương nhìn Tống Trẫm Lăng khẽ hỏi. Lúc nãy bọn họ vốn đã đi ngang đây nhưng lại chẳng có căn biệt thự nào cả.
- Ừm, lúc đầu vốn là không có nhưng mà bây giờ thì khác. Và...đó vốn là kết giới do tộc phù thủy của bọn em làm ra...
Tống Trẫm Lăng nhàn nhạt nói. Ngữ điệu có phần không mấy là vui vẻ cho lắm.
- Được rổi, ở bên hông căn biệt thự có một cánh cửa bí mật. Chúng ta mau đến đó thôi!
Nói xong liền nhanh chóng dẫn đường cho cả hai. Chỉ là ba người chưa đi được bao lâu thì đã nghe thấy tiếng bước chân dồn dập. Cả ba không hẹn mà khẽ cau mày cảnh giác. Nhưng bất chợt Hiểu Vương thả lòng ra cơ thể. Ánh mắt thoáng lên một tia mừng rỡ.
- A Cường...
Kế đó, bóng đen kia đâm sầm vào Tống Trẫm Lăng. Mà người này là Mạnh Cường bọn họ đang tìm kiếm!
- A Cường!
Hiểu Vương thấy cậu liền sốt sắn chạy lại. Nhìn thấy hai tay và hai chân cậu có vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-ma-ca-rong/2877767/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.