Hạ Tử Quyên đi đến tìm Âu Hoằng Phong A Bân thấy cô liền dẫn cô lên gặp anh, Âu Hoằng Phong thấy Hạ Tử Quyên đến liền đứng dậy rời khỏi ghế đi đến ngồi chỗ bàn ghế tiếp khách:
"Tử Quyên? Sao em đột nhiên lại đến đây vậy? Tìm anh có chuyện gì sao?"
Hạ Tử Quyên ngồi xuống không nhanh không chậm nói với anh:
"Phương Hiểu sao rồi? Cô ấy không sao chứ?"
"Hả?" Đột nhiên cô hỏi như thế khiến cho Âu Hoằng Phong vẫn chưa kịp định hình chuyện gì?
"Tối qua, Phương Hiểu có gọi điện cho em giọng nói của cô ấy rất hoảng loạn, sợ hãi cô ấy bảo em hãy đến bệnh viện đến khi em đến đó thì cô ấy khóc nức nở cầu xin em hãy cứu mẹ của Mộ Khánh Dương lúc đó em rất ngạc nhiên nhưng thấy cô ấy như thế em cũng không tiện hỏi đến khi em tìm thì không thấy cô ấy đâu nữa cả. Thấy dáng vẻ tối qua của cô ấy em sợ cô ấy lại xảy ra chuyện nên mới trực tiếp đến đây hỏi anh." Hạ Tử Quyên kể lại chuyện tối qua cho anh nghe.
A Bân cũng điều tra ra được chuyện xảy ra tối qua với Từ Phương Hiểu liền báo cho anh biết:
"Chủ tịch! Lúc nãy tôi cũng điều tra ra được là tối qua có một vụ tai nạn xảy ra người bị xe tông là Mộ phu nhân tôi còn được biết bà ấy vì cứu Phương Hiểu tiểu thư mới bị như thế."
Âu Hoằng Phong đôi mày cau chặt lại cảm thấy có gì đó không đúng đôi mắt anh hơi híp lại hỏi A Bân:
"A Bân! Chuyện tôi bảo cậu điều tra sao rồi?"
A Bân lắc đầu trả lời:"Chuyện này tôi vẫn đang cho người điều tra nhưng mãi vẫn không tra ra."
"Anh điều tra chuyện gì?" Hạ Tử Quyên lên tiếng hỏi anh.
"Anh muốn biết giữa Phương Hiểu và Mộ Khánh Dương đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên từ bạn trở thành thù mỗi lần Phương Hiểu gặp anh ta đều cứ như là kẻ thù truyền kiếp vậy vả lại thêm chuyện Mộ phu nhân lại đột nhiên cứu cô ấy anh cảm thấy hai chuyện này có liên quan với nhau." Âu Hoằng Phong nói cho cô biết.
"Vậy để em và Thành Đông giúp anh điều tra như vậy sẽ mau hơn nếu như vẫn không được thì em đành phải nhờ mẹ chồng dễ thương của em chỉ cần mẹ chồng em nhúng tay vào nhất định sẽ có tin ngay." Hạ Tử Quyên vừa giúp anh điều tra vừa có thể khoe mẹ chồng.
Ở trường, Hoa Châu Châu đi tìm Từ Phương Hiểu khắp nơi nhưng vẫn không tìm thấy chạy lên sân thượng Hoa Châu Châu nhìn thấy cô đang ngồi thẫn thờ một mình:
"Đúng thế! Tớ là người đã báo cho anh ấy biết nhưng tớ cũng không ngờ là anh ấy lại tham gia góp vui. Mà khoan đã cậu mới vừa nói anh họ của tớ nói vậy là cậu đã tha thứ cho gia đình của mình rồi?"
Từ Phương Hiểu gật đầu, Hoa Châu Châu liền hỏi:
"Vậy tại sao cậu lại không chịu gặp mặt họ?"
"Bởi vì tớ không còn mặt mũi nào mà đối diện với họ tớ cảm thấy tớ không xứng làm con cháu của Mộ gia."
"Cậu đừng nghĩ như thế họ không có trách móc hay gì cậu hết cậu hãy can đảm đi đến gặp mặt họ họ cũng đang rất mong chờ cậu đấy." Hoa Châu Châu khoác tay qua vai của cô khích lệ bạn của mình.
"Được! Tớ sẽ nghe lời cậu tớ sẽ gặp mặt họ." Từ Phương Hiểu im lặng suy nghĩ một lúc rồi mới đưa ra quyết định.
"Như vậy mới là bạn của Hoa Châu Châu này chứ." Hoa Châu Châu nhìn cô nhướng mày tươi cười.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]