"Tô Dật, anh vẫn không hiểu sao? Tôi không yêu anh." Hứa Cầm đối diện với Tô Dật đang nằm trên bàn mổ, đôi mắt đấy quá mức sắc bén, sự thù hận nàng quá rõ ràng, Hứa Cầm cảm thấy hơi sợ hãi, lập tức quay đầu đi, "Nếu không phải anh có dị năng không gian đặc biệt, tôi sẽ thích anh sao!?"
Tô Dật nhìn cô gái trước mặt, lúc đầu là nàng cứu mình khỏi vòng vây của zombie, nhưng tại sao...
Hắn ngây ngốc ở phòng nghiên cứu này ba năm, mỗi ngày đều bị tra tấn hành hạ không thể chịu nổi, vốn tưởng rằng sau khi khôi phục sức mạnh sẽ có thể phá hủy nơi này, cũng đã hỏi rõ nàng, cho đến mấy ngày gần đây hắn mới biết...thì ra là nàng cố tình để lộ tin tức, tự tay đẩy hắn vào địa ngục này.
"Hứa Cầm, cô có hối hận không?" Tô Dật vô lực nói, hắn muốn có một đáp án...
Hứa Cầm liếc nhìn, Tô Dật đã sớm gầy trơ xương như que củi, không còn vẻ đẹp trai của ngày trước.
"Việc gì tôi phải hối hận? Tôi muốn được tự do, anh không cho tôi được điều đó, anh luôn giam cầm tôi ở bên cạnh anh!" Hứa Cầm điên cuồng lay Tô Dật, "Ba năm! Một chút riêng tư cũng không có! Còn nữa! Tô Dật, anh nói thật đi, anh có từng thích tôi không? Dù chỉ là một chút?"
Tô Dật nhắm mắt lại.
"Ha, trước giờ vẫn vậy, Tô Dật, anh sắp chết rồi, để tôi kể cho anh một chuyện này đi." Hứa Cầm đi đến bên cạnh máy móc, "Người cứu anh ra khỏi vòng vây không phải tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giu-xac-va-be-cuong-thi-vo-dung-cua-anh-ay/778557/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.