Cấm thuật chỉ có thể thực hiện bởi những nghi thức hắc ám nhất.
Cách hồi sinh linh hồn của người chết: Hình nhân máu.
*
**
Tôi không biết bằng cách nào tôi có thể bước xuống sân khấu. Tôi không thể nghĩ được bất cứ điều gì. Tôi cảm thấy trống rỗng.
Rốt cuộc Ken đã biến mất thế nào?
Phải chăng là..
- Hạ Anh! Vừa rồi cậu thật sự quá xuất thần! - Có người chạm vào vai tôi, lay liên tục, nhưng cả quay mặt sang nhìn đối phương tôi cũng cảm thấy khó khăn.
- Này! Tớ nói gì cậu có nghe không hả Hạ Anh?
Lần này, người đó bấu vào da tôi khá mạnh, cơn đau thể xác khiến tôi trấn tĩnh trở lại, giương ánh mắt có phần ngơ ngác nhìn.
- Sao cơ? - Tôi nghe giọng mình cứ như mất hồn.
- Này, tớ nói cậu rất tuyệt đó! Cậu có ổn thật không vậy? - Ánh mắt Mai dấy lên nỗi lo lắng.
- Cậu.. cậu có thấy rõ chuyện vừa rồi trên sân khấu không? - Tôi cắn môi, đăm chiêu nhìn cô bạn.
- Có chứ! - Tử Đằng từ đâu chạy tới, dùng khăn bông tẩm ướt định lau tay cho tôi nhưng lại bị Ban Mai giằng mất chiếc khăn, cẩn thận lau vết màu trên tay tôi. Thế nhưng Tử Đằng vẫn không hề mất hứng mà còn hăng say nói - Này nhé, lúc cậu vẽ, cả sân khấu đắm chìm trong tiếng đàn của Ken, mọi người mải mê nhìn ngắm bức tranh do cậu vẽ và trầm trồ không ngớt. Lúc âm nhạc đi đến cao trào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giay/2727844/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.