Cô ấy sợ rồi. Nhưng tôi vẫn không thể dừng lại. Có người đã đặt cọc cho tôi luyện hóa trái tim của cô, tôi vẫn phải tiếp tục khiến cô rơi vào tình yêu này. Đây là khế ước tôi và người đó đã mang theo.
*
* *
Cả nhóm bỗng nhiên yên lặng.
- Thật tình thì bọn tớ không rõ, chỉ nghe kể lại thôi.. - Rùa Khiết ậm ừ. - Lúc đó hai người bị thương nặng lắm, cả người Ken toàn máu. Sau khi đưa cả hai lên xe cấp cứu thì bọn tớ chưa từng gặp lại.
Vẻ mặt Ban Mai lo lắng muộn phiền, giọng thiểu não tiếp lời:
- Tớ có đi hỏi người trực cấp cứu hôm đó. Nghe kể là có người tới xưng là cha của Ken, ông ta không chịu cho Ken phẫu thuật, bảo y tế ở Việt Nam kém lắm ông ấy không tin tưởng, cho nên ông sắp xếp cho Ken bay sang Nhật điều trị rồi! Hồ sơ của Ken trong trường cũng bị rút đi rồi! Nghe bảo.. lúc bác sĩ đôi co với ông tự xưng cha của Ken thì trở vào phòng cấp cứu thì thấy Ken biến mất rồi, có lẽ bị người cha mang đi!
- Cậu Ken đó sao cứ bí hiểm kiểu gì ấy! - Đằng vừa nhai vừa nói.
- Hu hu, tớ lo cho cậu ấy quá! Không biết ra sao rồi! - Mai đụng trúng nỗi đau trong lòng, chỉ có thể rấm rứt thở dài.
Tôi cũng thở dài trong lòng, Ahmya mà biết con bé Ban Mai thích Ken như vậy có lẽ nó đã lập hẳn lễ cắt nghiệt duyên giùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giay/2727422/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.