“Ông chủ à, rốt cuộc anh định làm cái gì?”
Giang Hiểu Nguyên đứng trước bàn giải phẫu, quan sát thi thể cô gái đã chết một thời gian đang nằm trước mặt, vẻ mặt đầy sự nghi ngờ mà hỏi thầy của mình.
“Tôi cũng không nắm chắc lắm, chỉ là muốn cố gắng thử một lần mà thôi.”
Thời gian gấp rút nên Liễu Dịch không nói nhảm nữa. Anh đặt máy ảnh vào trong lòng Giang Hiểu Nguyên, sau đó mở máy ghi âm ra rồi tiếp tục đặt vào lòng cậu ta.
“Cậu phụ trách chụp ảnh, nhưng kiểm tra bề ngoài thi thể thì ghi âm sẽ tốt hơn, ghi tay bổ sung sau cũng được.”
Anh vừa đeo găng tay, vừa tự giễu một câu: “Đương nhiên, nếu không phát hiện ra được manh mối nào quan trọng thì nói không chừng không cần phải bổ sung nữa đâu.”
Nói xong, Liễu Dịch đưa cậu học trò Giang Hiểu Nguyên đi vái thi thể Tô Nhuế Nhuế một cái, sau đó bắt đầu kiểm tra thi thể trắng nhợt không còn chút màu máu của cô.
Trên thi thể cô gái có rất nhiều vết bầm có màu sắc cùng kích thước khác nhau.
Những vết có màu nhạt đã biến thành màu vàng nhạt, rìa vết bầm cũng đã mờ dần. Còn những vết có màu đậm đã xuất hiện những vết đỏ thẫm hoặc màu nâu đậm, nhìn qua thì những vết tích này vẫn còn rất mới, đa số nằm ở phần đùi, cánh tay và vai phải.
“Trên cổ tay phải có thể nhìn thấy vết bầm do tay siết chặt để lại.”
Liễu Dịch dùng bàn tay mang bao tay, nhẹ nhàng nhấc tay phải của Tô Nhuế Nhuế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-toi/1193263/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.