Bên này bọn họ mắt đi mày lại thực vui vẻ, còn bên kia luật sư Chu và Dư Tu giống như lưng bị kim chích. Vỗn dĩ đã quyết định xong quyền giám hộ, tài sản Dư mẫu (mẹ đẻ của Dư Sơ Lâm) không ai có thể động tới, Dư Tu cũng tự nhận là quyền giám hộ cũng như ván đã đóng thuyền liền trực tiếp dùng khoản bồi thường tai nạn của Dư mẫu đi mua xe. Việc này luật sư Chu vốn không đồng ý, nhưng sau khi Dư Tu nhét một bao lì xì liền ỡm ờ đáp ứng, hiện tại người của cha Dư Sơ Lâm phái tới muốn kiểm kê, bọn họ muốn cự tuyệt nhưng lại không có lập trường.
Dư Sơ Lâm quét mắt liếc nhìn sắc mặt có chút cứng đờ của Dư Tu, cố ý nói: “Cậu, tinh thần của cháu rất tốt, vẫn là nên kiểm kê một chút trước, dù sao cũng là đồ do mẹ cháu để lại … Lăng tiên sinh đã đối chiếu xong rồi sao? Có vấn đề gì không?”
“Cũng không có vấn đề gì lớn, tiền gửi ngân hàng và bất động sản đều đúng, chẳng qua…” Lăng Xuân chỉ vào văn bản, nhìn về phía Dư Tu: “Tôi trước đó có liên hệ với người phụ trách xử lý tai nạn của Dư mẫu, theo như lời họ nói, số tiền bồi thường tai nạn được đưa tới tay Dư tiên sinh, trong số đó người được Dư mẫu cứu đã tặng cho Tiểu dư tiên sinh hai mươi vạn, nhưng hiện tại tôi không biết số tiền đó đã đi đâu, không đối chiếu được, Dư Tu tiên sinh có gì cần giải thích không?” Theo lý thuyết, số tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho/138985/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.