Edit: Điềm Điềm
***********************
Hai người ra khỏi đầu ngõ, Trác Duyên còn đang suy đoán, cũng chậm rãi phác họa ra cảnh tượng lúc đó, chỉ nghe Hàn Xương bên cạnh cảm khái một tiếng: “Yến Tử, cậu nói khi nào chúng ta có thể có được một chiếc xe như vậy nhỉ, thật đẹp.”
Hắn nói là một chiếc xe sang trọng đậu ở ngoài ngõ nhỏ, mẫu xe cao lớn uy mãnh, rất được nam giới yêu thích, Trác Duyên nhận ra logo trước xe, Leopard.
“Chờ sau này cậu kiếm được tiền là có thể mua.” Trác Duyên sống lại mười năm trước, thật lòng cảm thấy nơi này khắp nơi đều là vàng, rất nhiều sản nghiệp nổi tiếng mới vừa xuất hiện. Có thể kiên trì sẽ trở thành người chiến thắng mười năm sau, ví dụ như công ty Kinh Cức.
“Tớ nào có năng lực này?” Hàn Xương thở dài lắc đầu, cũng không ôm nhiều hy vọng với mình.
Trác Duyên dừng bước, nhìn hắn cười: “Cậu cho rằng kế hoạch mùa hè của tớ là dùng để làm gì? Tất nhiên là vì tương lai của chúng ta.”
Hàn Xương vẻ mặt buồn bã: “Nhưng Yến Tử, cậu cũng biết đầu óc tớ ngốc, học thế nào thi cũng không tốt.”
Trác Duyên cười đến ý vị thâm trường: “Ngốc hay không ngốc cũng không phải là cậu quyết định.” Phải biết rằng kiếp trước Hàn Xương làm cảnh sát, nhưng bằng trí tuệ của mình phá giải không ít vụ án. Trong lòng Trác Duyên, Hàn Xương đây là đại trí nhược ngu*, hắn thường có thể phát hiện một ít chi tiết người khác bỏ qua.
*Người tài vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-xin-phe-chuan/2487720/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.