Huấn luyện của Hạ Viêm Tu vẫn chưa kết thúc, sau khi Yến Giác vào đại học, thời gian rảnh đều bị Hạ Viêm Tu chiếm dụng. Khi Yến Giác thấy Hạ Viêm Tu đứng trước cổng trường, nội tâm nhất thời không thể khống chế được mà rít gào.
Hạ Viêm Tu ngậm điếu thuốc dựa vào cửa xe, vốn dĩ dáng người của anh đã tốt còn cộng thêm gương mặt đẹp nên tự nhiên hấp dẫn không ít ánh mắt của nữ sinh cùng tiếng thét chói tai, thậm chí có người lớn mật lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Yến Giác vốn định quay người rời đi nhưng Hạ Viêm Tu đã thấy được y.
“Yến thiếu! Ở đây nè!”
Hạ Viêm Tu trắng trợn phất tay, tươi cười đầy mặt.
Mí mắt Yến Giác giật giật, dưới ánh mắt của đông đảo nữ sinh, y phải miễn cưỡng leo lên xe Hạ Viêm Tu.
“Nữ sinh trường này đều rất chất lượng, sao Yến thiếu không tìm một người đi?”
Yến Giác chống má: “Không thời gian, không tinh lực.”
Hạ Viêm Tu làm mặt quỷ với y: “Tuổi trẻ tốt như vậy mà không làm phong phú đời sống thì quá đáng tiếc rồi.”
Yến Giác rũ mí mắt: “Tôi là người đứng đắn, không quan hệ loạn nam với nữ.”
“Vậy quan hệ nam nam thì sao?” Hạ Viêm Tu nghiêng đầu đối mắt với y, bên miệng nhếch lên độ cung kín đáo.
“…” Yến Giác dời mắt đi, lãnh đạm nói: “Nhạt nhẽo.”
Hạ Viêm Tu cười ha ha: “Tiểu Yến Tử thanh tâm quả dục quá đi, cơ mà tôi thích.”
Yến Giác khịt mũi coi thường, qua một lúc lâu sau mới mở miệng hỏi: “Dung ma ma, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-wy-tu-mach/199642/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.