Editor: Mòi học tra
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Lâm Dung Vi eo mỏi lưng đau, nhìn đầu ngón tay hội tụ vài tia linh lực, thiếu chút nữa rơi nước mắt.
Linh khí ở đây quá mỏng manh, vì khôi phục linh lực, y chỉ có thể mượn thuần linh thể hợp nhất máy đóng cọc. Thế nhân đại đạo đều nói song tu với thuần linh thể rất tốt, nhưng mấy ai biết quá trình này mệt người chết đi được.
Ngồi phịch trên giường, Lâm Dung Vi nhẩm tính, bảy ngày trúc cơ, hai mươi mốt ngày khai quang, bốn mươi chín ngày dung hợp. Nếu cứ tính theo quy luật này, có lẽ phải mười mấy năm nữa y mới có thể phi thăng.
Ngày đêm sênh ca*… Quả thực không chịu nổi mà…
(*Cụm nì chỉ bậc vua chúa ăn chơi nhảy múa cả đêm không màng chuyện khác í.)
“Sư tôn.” Lãnh Văn Uyên cười híp mắt bưng một ly sữa bò nóng và bánh tiêu vào, dáng vẻ đeo tạp dề hiền thục vô cùng.
Lâm Dung Vi cố gắng đứng dậy, tùy ý khoác quần áo lên, vì lao lực mệt mỏi chỉ có thể chán nản dựa vào bàn, chậm rãi thưởng thức bữa sáng.
“Sư tôn, để ta đấm bóp cho người.” Lãnh Văn Uyên chuyển tới sau lưng y, dùng lực vừa phải bóp bóp bả vai y, thập phần quen tay.
“Ngày đó, ngươi nói có một hải yêu xuất hiện, đã giải quyết xong chưa?” Lâm Dung Vi vừa hưởng thụ đấm bóp vừa hỏi thăm tình huống.
“Ta đã sớm giải quyết xong.” Lãnh Văn Uyên khôn khéo trả lời.
“Viết một bản tóm tắt sơ sơ đi, ta đưa cho phòng ban xử lý tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-gap-nguoi-yeu-nhung-chi-muon-yen-on-lam-su-ton-cua-nam-chinh/526957/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.