Sau khi rời khỏi nhóm bạn của mình và đi bộ được một lúc, Hứa Úc Liêm nhìn thấy một chiếc xe hơi quen thuộc đang đậu ở bên đường.
Cô buông cổ tay mảnh khảnh trong lòng bàn tay của mình ra rồi mở cửa xe.
Cảm giác ấm áp biến mất, Hứa Ôn Giảo từ từ khép những ngón tay cứng đờ vì lạnh cóng của mình lại.
"Em mau lên xe đi. Tại sao tay của em lại lạnh như vậy?" Giọng nói có chút quan tâm của Hứa Úc Liêm vang lên bên tai của Hứa Ôn Giảo, thúc giục nàng nhanh chóng lên xe.
Vào mùa đông, nhiệt độ cơ thể của Hứa Ôn Giảo không ổn định. Nàng cũng giống như gấu bắc cực, chỉ cần một cái tổ ấm là có thể ngủ đông rất lâu cho đến mùa xuân năm sau.
Trước đây, Hứa Úc Liêm sợ ngủ một mình sau khi xem phim kinh dị. Mặc dù là sợ nhưng cô vẫn rất thích xem vào đêm khuya, không những thế cô còn sang phòng ngủ bên cạnh rủ Hứa Ôn Giảo xem cùng mình. Sau khi xem xong, cô vẫn nằm trên giường của em gái và không chịu rời đi.
Mùa đông năm đó, Hứa Úc Liêm bị cơ thể lạnh lẽo ở bên cạnh đánh thức vào lúc nửa đêm. Không có chỗ nào trên cơ thể của Hứa Ôn Giảo ấm áp, không giống như nhiệt độ cơ thể của người bình thường. Dù bật điều hòa và máy sưởi ấm trong phòng nhưng cũng không giúp ích được gì.
Ngày hôm sau, Hứa Úc Liêm cảm thấy rất bực bội và phàn nàn rằng có người đã làm ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3539942/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.