Người trên lưng rất nhẹ và không nặng chút nào. Hơn nữa, Hứa Úc Liêm tập thể dục quanh năm cho nên rất dễ dàng cõng Hứa Ôn Giảo đi vào trong thang máy.
Hứa Ôn Giảo vòng tay qua cổ của Hứa Úc Liêm, đôi môi lạnh buốt không biết là cố ý hay vô ý lướt qua tai của cô. Cuối cùng, nàng ngoan ngoãn vùi má của mình vào sau gáy của cô.
Hơi thở nóng ẩm phả vào làn da nhạy cảm, toàn thân của Hứa Úc Liêm cứng đờ. Cô nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: "Chúng ta sẽ đến ngay thôi."
Hứa Ôn Giảo lẩm bẩm vài câu, sau đó nàng lại chìm vào giấc ngủ.
Hứa Úc Liêm vừa cõng nàng vừa mở cửa, kế tiếp đi thẳng vào phòng khách và đặt nàng lên ghế sofa. Sau đó cô mới bật điều hòa và máy sưởi lên, nhìn cô gái nhỏ bé đang nằm trên ghế sofa, đầu gục xuống không thể dậy được, trong lòng cảm thấy bất lực.
Hứa Úc Liêm nửa quỳ trên thảm, cởi giày cao gót của Hứa Ôn Giảo, lòng bàn tay của cô nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh yếu ớt, làn da trắng nõn mịn màng khiến cô có cảm giác kỳ lạ. Bây giờ thì cô có thể hiểu tại sao Hứa Ôn Giảo lại sờ sờ vào bắp chân của cô vào lúc đó.
Gạt bỏ suy nghĩ biến thái của mình ra khỏi đầu, Hứa Úc Liêm lắc lắc vai của Hứa Ôn Giảo: "Ôn Kiểu, tắm xong rồi hẵng đi ngủ. "
Hứa Ôn Giảo không thể suy nghĩ được gì nữa, lập tức đẩy cánh tay của Hứa Úc Liêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3539661/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.